12.
Ngày tháng trôi nhanh.
Hằng ngày của Lương Thanh Từ: Thanh trừng kẻ phản bội, thanh lọc triều đình.
Hằng ngày của Bạch Nhược Hoan: Chắn đao cùng dưỡng thương.
Hằng ngày của ta: Mở rộng lãnh thổ và thỉnh thoảng giải cứu hai con người xui xẻo phía trên.
Vèo cái đã mười năm.
Mười năm này, ta đã điều khiển linh hồn mình nuốt vào một phần ba lãnh thổ Lương Quốc, tiến bộ rất nhiều so với kiếp trước. Còn lại đại sự của thế gian đều do Lương Thanh Từ xử lý.
Ta nguyện tôn hắn làm cỗ máy vạn năng xử lý công văn, hoàng đế gan*.
(*Một thuật ngữ chung trên Internet, ám chỉ một kiểu người bỏ bê sức khỏe của bản thân để chơi game một cách liều lĩnh. Danh xưng “hoàng đế gan” này chỉ những người hàng ngày ngồi trước máy tính chơi game, thậm chí có người có thể nhịn ăn nhịn uống một ngày.
Tác giả dùng nó để ám chỉ Lương Thanh Từ là người nghiện xử lý chính sự, bỏ bê mọi thứ.)
Lương Thanh Từ không có sở thích, trò tiêu khiển duy nhất mỗi ngày của hắn chính là đi cướp đoạt bảo vật có giá trị của các đạo sĩ, trao đổi tin tức với ta, sau đó nhìn ta nuốt đất, mở rộng lãnh thổ.
Khi diện tích bao trùm của ta vượt ra ngoài kinh thành, hắn vui đến mức lộ ra một nụ cười giống người bình thường.
Ừm, chính là kiểu cười ấm áp khiến ngươi nhìn thấy cũng sẽ muốn mỉm cười đáp lại. Tuy rằng chỉ là thoáng qua.
Quả nhiên, không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nguoi-dung-nhay-nua/2888203/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.