Không khí buổi tiệc rất náo nhiệt làm Lâm Nhược Linh có chút không thoải mái, cô quyết định ra ngoài đi dạo một chút. Đang ngồi trên chiếc xích đu đung đưa, bỗng phía sau cô vang lên tiếng nói""Xin lỗi, tôi có thể ngồi cùng cô được không"", cô theo bản năng quay đầu lại, bây giờ trước mắt cô là một người đàn ông trạc tuổi Trần Vũ, anh ta bận một bộ vest màu trắng, nếu nói Trần Vũ mang nét yêu nghiệt, tà mị thì người này lại trái ngược hoàn toàn, anh ta trông rất nho nhã, thanh lịch.
""Uk"" cô đối với chuyện này cũng không từ chối, cô biết ở đây đa số là những người có quyền lực trong giới làm ăn, không cũng là con ông cháu cha, nếu có thể quen biết thì sẽ rất có lợi cho việc hợp tác sau này a~
Anh ta bắt đầu ngồi xuống bắt chuyện cùng cô" Tôi là Trần Hạo, cô là...""
Mới vừa nghe hai chữ Trần Hạo cô liền có một dự cảm không lành, cô sao lại xui xẻo như vậy chứ, chỉ là đi dạo thôi cũng đụng phải nam chính, nếu biết trước là sẽ gặp, có đánh chết cô, cô cũng không thèm đi, bây giờ thì tốt rồi. Cô nhẹ nhàng đứng lên, dùng hết sức lực gặng lên nụ cười hòa nhã trong khi nội tâm đang gào thét, chửi bới lên tiếng"" Xin lỗi, tôi có việc, đi trước"", nói xong cô lập tức bỏ chạy
----------------------------
{ t/g: tội chị
Lâm Nhược Linh: Trời ơi! xui xẻo, tất cả là tại t/g đó, tự nhiên xúi tui ra ngoài làm gì zậy bà nội
t/g: thích, hehe, còn gặp dài dài mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nam-chu-cua-nguoi-ta-khong-quan/70703/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.