An Uy cùng Phó Dương, vẫn luôn tính toán tìm một cơ hội cảm ơn Trà Trà và Giang Ly Hoán.
Tuy nhiên.
Mỗi khi có người muốn đến gần.
Liền bị bộ dáng lạnh như băng của Giang Ly Hoán doạ sợ tới mức cách xa ba thước.
Hôm nay.
An Uy rốt cuộc tìm được cơ hội.
Thừa dịp Giang Ly Hoán ra ngoài đi toilet, tiến đến bên cạnh Trà Trà.
Sau đó......
An Uy liền mộng bức.
Trà ca nhà hắn, đang phi thường nghiêm túc đọc sách!
"Trà, Trà ca? Cậu không sao chứ?" Hắn ta nhược nhược hô một tiếng.
Trà Trà nhàn nhạt liếc nhìn hắn, trong mắt tràn đầy ghét bỏ, hắn ta là từ nơi nào nhìn ra tới cô có việc?
Cô đương nhiên không có việc gì a! Cô hiện tại rất tốt đặc biệt tốt.
Cô thích học tập, học tập thích cô.
Mắt thấy tiểu cô nương lại tiếp tục đọc sách, An Uy càng mộng bức.
Thầm nghĩ: Xong rồi.
Sau khi ngồi cùng Giang Ly Hoán, cái đầu nhỏ của Trà ca nhà hắn càng lúc sử dụng không tốt.
Cô cư nhiên đọc sách?
An Uy suy nghĩ một chút, lại không yên tâm hỏi một câu.
"Trà ca? Cậu xác định cậu không có việc gì sao?"
Trà Trà buông sách xuống, ngước mắt lên nhìn hắn ta, "Tôi đương nhiên không có việc gì a, người có việc chính là cậu, bạn học An Uy, tuần sau là thi, nếu cậu thi không tốt, sẽ đem mặt mũi của tôi ném đi, thân là tiểu đệ của tôi, không chỉ biết đánh nhau, thành tích học tập cũng phải cân bằng.
Cho nên, từ hôm nay trở đi, cậu cùng bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991989/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.