Khi Trà Trà và Giang Ly Hoán hai người đến phòng học.
Phó Dương đã ngồi ở chỗ đó, thoạt nhìn tinh thần không được tốt lắm.
Trước đó An Uy, còn đang theo Phó Dương nhỏ giọng nói thầm cái gì đó, nhưng cô mới vừa đi qua, An Uy lập tức dừng lại.
Thật sâu nhìn cô một cái.
Ánh mắt kia, có thâm ý khác.
Trà Trà, "......Làm sao vậy?"
Cô hỏi một câu, lại nhìn nhìn Phó Dương.
Phó Dương vội vàng lắc đầu, "Không có gì."
Trà Trà, "......" Nhưng ta lại cảm thấy các ngươi có việc gạt ta.
Cô mới vừa ngồi xuống, Giang Ly Hoán bỗng nhiên lại đi tới, trong tay cầm quyển sách, giọng nói thanh lãnh bình tĩnh.
"Sách lại lấy nhầm rồi."
Trà Trà đem tầm mắt từ trên người Phó Dương thu hồi, yên lặng lấy sách của Giang Ly Hoán ra, sau đó cùng hắn đổi lại.
Mắt thấy Giang Ly Hoán trở lại vị trí của mình.
Tiểu cô nương lúc này mới bất mãn lẩm bẩm một câu.
"Như thế nào lại ngốc như vậy? Để mình giúp hắn học bù thì thôi đi, sách cũng có thể lấy nhầm? Ai."
Cô nói không tính là lớn, nhưng Phó Dương và An Uy đều nghe thấy.
Hai người tràn đầy khiếp sợ liếc nhau.
An Uy thật sự là không nhịn được, hỏi một câu, "Cậu, cậu giúp Giang, Giang Ly Hoán học bù?"
Trà Trà ngước mắt liếc hắn ta một cái, "Đúng vậy."
Tiểu cô nương suy nghĩ một chút, lại bổ sung nói.
"Bất quá, ta cảm thấy hắn quá ngốc."
An Uy, "............"
Phó Dương, "............"
An Uy hơi suy tư một chút, nhớ tới tiểu cô nương mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991960/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.