Thiếu niên nhẫn nhịn, giống như không nhịn xuống được.
Hắn nhíu mày.
"...... Như thế nào nhiều người lung tung rối loạn như vậy lời mới thêm với cậu?"
Hắn nhìn tiểu cô nương bộ dáng mờ mịt vô tội, trong lòng càng thêm bực bội.
Ẩn ẩn có dấu hiệu phát tác.
Trà Trà nghiêm túc nhìn một chút lời mời thêm bạn tốt còn chưa đồng ý.
Cô nói, "Không phải người lung tung rối loạn gì hết."
Cuối cùng, lại bổ sung một câu.
"Hẳn đều là bạn học trong lớp chúng ta, có nam sinh có nữ sinh...... Bọn họ đều thực tốt, còn nói sẽ mang đồ ăn vặt đến cho tôi, bất quá đã bị tôi từ chối."
Tiểu khả ái tuyệt thế ta đây như thế nào có thể tùy tùy tiện tiện thu đồ ăn vặt của người khác chứ?
Vô công bất thụ lộc!
Không thu không thu.
Cô mi mắt cong cong, nói đến đồ ăn vặt, cô cảm thấy mỹ mãn sờ soạng một phen đồ ăn vặt trong lòng ngực.
Ngoan, chờ ta về tới nhà sẽ sủng hạnh các em!
Giang Ly Hoán nhạy bén bắt giữ được một tin tức.
"Bọn họ mang đồ ăn vặt cho cậu, vì cái gì không thu?"
Sắc mặt của thiếu niên nhàn nhạt, mặt mày xẹt qua một tia hắc ám.
Ở góc độ mà cô nhìn không tới, hắn gắt gao nhìn chăm chú tiểu cô nương bên cạnh, có chút vội vàng chờ cô trả lời.
Trà Trà hơi cúi đầu, nhìn đồ ăn vặt ôm trong lòng, nhẹ giọng nói, "Đồ ăn vặt của người khác, tôi tại sao lại phải thu chứ? Đã không có quan hệ, cũng không thân."
Nếu là thu đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991945/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.