Sắp đến giờ học buổi chiều.
Trà Trà đi vào phòng học.
Mới vừa bước một bước, trong phòng học đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trà Trà đem chân ngắn nhỏ rụt trở về, vẻ mặt mộng bức nhìn mọi người vỗ tay.
An Uy hàng sau cùng đứng lên, hướng về phía Trà Trà hô to một tiếng, "Trà ca!"
Trà Trà, "............"
Người khác kêu lên rất bình thường, không biết tại sao, vừa nghe An Uy kêu cô là Trà ca, cô liền cảm thấy đặc biệt trung nhị......
"Trà ca, những việc làm của cậu rất anh hùng, chúng tôi đều nghe nói! Cậu quá lợi hại!"
Lời nói cảm thán này, là phát ra từ trong nội tâm.
Những cái bài đăng đó bọn họ đều đã thấy được, ai có thể tưởng tượng được, tiểu cô nương thoạt nhìn vừa ngoan vừa mềm, khi động thủ đánh nhau lại hung mãnh đến như vậy!
Đặc biệt là, tiểu cô nương còn có tinh thần trượng nghĩa!
Phó An thường xuyên ỷ vào mình có gia thế bối cảnh, ở trong trường học khi dễ người lung tung.
Có tiếng là không dễ chọc.
Nào nghĩ đến.
Tiểu cô nương mới đến ngày đầu tiên, liền đem Phó An kia ấn xuống mặt đất cọ xát.
Quá lợi hại!
Những người khác cũng đi theo phụ họa.
Giờ khắc này, ánh mắt của nam sinh nhìn cô cũng thay đổi vài phần, trừ bỏ kinh ngạc và cảm thán vẻ ngoài tinh xảo xinh đẹp của cô ra, bọn họ càng bội phục bản lĩnh của cô!
Trà Trà không nghĩ tới, tùy tay làm một chút chuyện, sẽ nháo ra động tĩnh lớn đến như vậy.
Cô nghiêng đầu suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991944/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.