Cơm sáng qua đi.
Hai người Giang Ly Hoán và Trà Trà cùng nhau ra cửa.
Thẳng đến khi cửa xe bị mở ra, Trà Trà còn có chút sững sờ.
Đây là cùng Giang Ly Hoán đi học?
Sau khi hai người tan học, lại cùng nhau trở về?
Như thế nào tổng cảm thấy có chỗ không đúng?
Cô nghiêng đầu, đứng ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích mà suy tư.
Giang Ly Hoán liếc cô một cái, "Lên xe." Giọng nói nhàn nhạt, không có cảm xúc.
Nhưng mặc dù chỉ có hai chữ, tài xế cũng sửng sốt một chút, theo bản năng nhìn thoáng qua tiểu thiếu gia nhà mình.
Thoạt nhìn, tiểu thiếu gia đối với vị tiểu cô nương mới tới này không quá giống nhau?
Trà Trà chớp chớp mắt, trong mấy chục giây ngắn ngủi, tẩy sạch não của mình.
Tuy rằng vị diện trước, quan hệ của cô và hắn cũng không tệ lắm.
Nhưng là, đều đã qua đi.
Hắn không có mang theo ký ức.
Nếu hắn nghĩ không ra, vậy cô liền......Miễn cưỡng làm như chưa có chuyện gì phát sinh đi!
Hiện tại hai người bọn họ chính là người xa lạ.
Nga không, là thanh mai trúc mã.
Ngô, cũng không đúng, hắn không thừa nhận cô là tiểu thanh mai của hắn......
Không thừa nhận thì không thừa nhận đi, dù sao khi còn nhỏ cô cũng không có xuất hiện, cứ như vậy đi.
Trà Trà lên xe, an an tĩnh tĩnh ngồi trên xe, ánh mắt đoan chính nhìn về phía trước.
Không biết có phải hay không ảo giác, Trà Trà tổng cảm thấy ngay khi xe khởi động, dường như nghe được Giang Ly Hoán cười khẽ.
"......" Hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991931/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.