Trà Trà ngẩng đầu liếc hắn một cái, ánh mắt nghi hoặc, "Có việc gì sao?"
Nghe được giọng nói quen thuộc.
Mặc Tinh Lăng vẻ mặt mang theo vài phần không thể tin, đồng thời, lại trộn lẫn vài phần vui sướиɠ mơ hồ.
Trước mặt bao nhiêu người.
Hắn liền nhìn chằm chằm Trà Trà như vậy.
Mặc Tinh Hoàn nhướng mày, đôi mắt đen nhánh xẹt qua tia sát ý.
Vẻ mặt vô biểu tình mở miệng, "Ngươi chắn ta phơi nắng."
Nghe được lời này, Mặc Tinh Lăng mới lấy lại tinh thần, ý thức được mình thất thố trước mặt mọi người, cười cười xin lỗi, xoay người đi đến chỗ ngồi của mình.
Lúc này.
Trà Trà mở to mắt nhìn Mặc Tinh Hoàn.
Cười hì hì tiến đến trước mặt hắn nhỏ giọng nói, "Ngươi cũng thích phơi nắng a?"
Đúng vậy, không phơi nắng, sẽ dễ dàng bị mốc meo.
Nam tử nhếch khóe môi, thần sắc quỷ dị liếc nhìn cô một cái.
Con ngươi sâu thẳm, khiến Trà Trà kinh ngạc một phen.
"???"
Cô rất khó hiểu.
Lặng lẽ duỗi tay kéo kéo góc áo hắn.
Lát sau, Mặc Tinh Hoàn không tiếng động thở dài, hướng về phía Trà Trà gật gật đầu.
Tiểu ngốc tử cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn cùng nàng tức giận làm cái gì? Ghen cái gì chứ?
Quên đi, trở về hảo hào dạy nàng.
Lão sư phía trêи, ra vẻ ta không nhìn thấy được bầu không khí cổ quái giữ mấy người bọn họ.
Ông mở sách ra, bắt đầu giảng bài.
Cổ văn buồn tẻ nhạt nhẽo, Trà Trà từ trước đến nay luôn không thích.
Cô mở sách ra, đem sách dựng thẳng lên, giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991878/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.