Sau khi Trà Trà để lại vài lời này, cô đứng dậy rời đi. Đối với Tiết Ngôn Nguyệt sẽ suy nghĩ như thế nào.......... Đó là chuyện của Tiết Ngôn Nguyệt. Những gì cần đã nói, nên nhắc nhở cũng đã nhắc nhở. Nếu Tiết Ngôn Nguyệt vẫn còn muốn hướng Đế Hàn Sơ xấu xa kia ở bên nhau.......... Chuyện này không nằm trong tầm kiểm soát của cô. [Trà Trà, cô có phải hay không, không quá thích Tiết Ngôn Nguyệt? Thất Thất mơ hồ có thể cảm nhận được những thay đổi cảm xúc của Trà Trà, khi đối mặt với Tiết Ngôn Nguyệt, cô rõ ràng là đang khống chế cảm xúc của mình. Nó đoán rằng nếu không có Tiết Trà, có lẽ Trà Trà sẽ không chú ý một chút nào đến Tiết Ngôn Nguyệt. Trà Trà dừng lại và đứng yên tại cho. Đáy mắt xẹt qua tia huyết sắc, nhưng trong nháy mắt liền biến mất. Cô từ trong ngực lấy ra một viên mứt hoa quả nhét vào miệng, vị ngọt thấm vào tim cô rồi mới chậm rãi nói. "Ừm, ta chính là không thích nàng. Mặc dù nàng có vẻ đối xử với ta rất tốt, nhưng ngươi đừng quên, nàng cũng vì Đế Hàn Sơ mà tổn thương Tiết Trà, khi Tiết Trà chết, nàng ấy đã nản lòng thoái chí, hẳn là tràn đầy tuyệt vọng. Có lẽ Đế Hàn Sơ đã dùng hoa ngôn xảo ngữ lừa dối Tiết Ngôn Nguyệt, nhưng mặc kệ như thế nào, Tiết Ngôn Nguyệt phản bội Tiết Trà đó là sự thật. Huống chi, trong nhiệm vụ của ta, Tiết Trà căng bản không có đề cập chút nào đến Tiết Ngôn Nguyệt." Có lẽ, không nhẫn tâm trả thù, cũng không dễ dàng tha thứ. Cho nên, cứ như vậy đi! Khi Trà Trà trở lại sân viện của mình. Hồng La đã đứng đó đợi rất lâu. Thấy cô trở về, nàng vui mừng, "Tiểu thư, tướng quân vừa cho người đưa đến rất nhiều điểm tâm, người mau nếm thử!" Nghe vậy, Trà Trà hai mắt sáng lên, nhảy nhót chạy tới. "Tại sao phụ thân đột nhiên lại đưa nhiều điểm tâm đến vậy?" "Tướng quân cho em hỏi người là điểm tâm ở phủ tướng quân ăn ngon hay là của Việt Vương gia đưa đến ngon hơn........" Trà Trà cắn một miếng, ăn rất ngon. Nghe được câu hỏi của Hồng La, cô không chút do dự nói: "Đương nhiên là tiểu vương gia đưa đến ăn ngon hơn, của chúng ta luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó, bất quá, hương vị rất ngon rồi." Hồng La thở dài. "........." Nhị tiểu thư thật thẳng thắn. Tôi luôn cảm thấy tướng quân sau khi nghe đáp án này, sẽ rất thương tâm.......... Ngày hôm sau. Sáng sớm trời vừa sáng. Sau khi tướng quân hạ triều trở về, việc đầu tiên là đi thẳng vào phòng bếp. Ông rất vui vẻ mang những món điểm tâm tinh xảo từ nhà bếp qua sân viện của Trà Trà. Đừng hỏi tại sao ông lại hạnh phúc như vậy. Bởi vì. Đế Hàn Thành cái cẩu........... Bởi vì Hoàng Thượng mấy ngày gần đây có rất nhiều công vụ cần phải xử lý. Vài ngày tới sẽ đặc biệt bận rộn. Điều này có nghĩa, mấy ngày này phủ tướng quân sẽ đặc biệt yên tĩnh! Trà Trà liếc nhìn những món điểm tâm có hương vị mới khác nhau trên bàn, sau đó chìm đắm trong suy nghĩ. "Phụ thân, có chuyện gì xảy ra sao?" Tiết phụ cười lắc đầu, "Có thể phát sinh ra chuyện gì? Không có chuyện gì! Một lát nữa phụ thân sẽ dẫn con với Ngôn Nguyệt đi dạo, mua cho con thêm mấy bộ y phục mới!" Trà Trà, "..........." Nhưng, ta thực sự nghĩ rằng có gì đó không ổn! Tuy nhiên, khi nhắc đến Tiết Ngôn Nguyệt, Trà Trà suy nghĩ một lúc, rồi hỏi: "Phụ Thân, hôm qua tỷ tỷ có đi tìm người không?" Nụ cười trên gương mặt Tiết phụ hơi cứng lại, "Không có." Ông thở dài. Nghĩ đến những ý tưởng của Tiết Ngôn Nguyệt, ông thật sự ra đau đầu. "Phụ thân, người........." "Trà Trà, mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, tỷ tỷ của con không còn là một tiểu hài tử nữa, nếu nó quyết phải đi hết con đường tăm tối, ta có lẽ.........Sẽ không ngăn cản." Tiết Ngôn Nguyệt có thể ngăn lại được, nhưng không thể ngăn được trái tim của nó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]