Điểm tâm hương vị xác thực không tồi.
Chẳng qua.
Trà Trà vừa mới ăn một ngụm, phủ tướng quân có một vị khách không mời mà đến.
Khi Đế Hàn Sơ đi tới tiền sảnh, liền nhìn thấy Đế Hàn Thành đang chăm chú nhìn Trà Trà đến xuất thần.
Vẻ mặt của hắn không thay đổi, bước lên phía trước để hành lễ.
Vẫn là dáng vẻ công tử ôn nhu nhẹ nhàng.
"Hoàng thượng sao lại có thời gian đến phủ tướng quân?"
Đế Hàn Sơ cười ôn nhu, nhưng nụ cười thật sự chưa bao giờ chạm tới đáy mắt.
Đế Hàn Thành vẻ mặt bình tĩnh liếc hắn một cái, "Ừm, Trẫm đến tạ ơn ân cứu mạng của Tiết nhị tiểu thư."
Tiết phụ, "........." Ân cứu mạng.
Ngón tay bị rách da một chút cũng có thể là ân cứu mạng?
Ông vô ngữ trợn mắt, nhưng cũng không có mở miệng vạch trần lời nói của Đế Hàn Thành.
"Ân cứu mạng?"
Đế Hàn Sơ nhỏ giọng lặp lại, có chút giật mình, ánh mắt rơi vào Trà Trà, sau đó lướt qua trên mặt Tiết phụ, không nhìn ra được cảm xúc của hai người.
Tự nhiên không cách nào thăm dò ba chữ ân cứu mạng này.
"Sơ Vương đến phủ tướng quân có chuyện gì sao?"
Tiểu vương gia đứng dậy, tiến lên phía trước, chặn tầm mắt của hắn đang nhìn Trà Trà.
Thành thật mà nói, mối quan hệ giữa hắn và Đế Hàn Sơ thực sự rất tệ,
Đế Hàn Sơ người này, dối trá và tàn nhẫn!
Vì vậy, hắn thậm chí một tiếng hoàng huynh cũng không gọi.
Đế Hàn Sơ cười cười, lời nói ôn hoà.
"Đã mấy ngày không gặp, Hàn Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991743/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.