Tiết phụ vẫn chưa nghĩ ra biện pháp để từ chối. Chỉ nhìn thấy nữ nhi ngoan tự dưng ở đâu ló mặt ra. Trà Trà nhìn Tiết phụ nỡ nụ cười, sau đó nhìn sang Đế Hàn Thành. "Ngươi tới tìm ta sao?" "Ừm." Thực ra là cố ý tới thăm nàng, về chuyện này, Đế Hàn Thành cảm thấy không cần phải che giấu bất cứ điều gì. Trong mắt Tiết tướng quân, tâm tư của hắn ước chừng đã rõ ràng rồi. Về phần người nào đó........Có Khả năng phản ứng tương đối chậm...... Hắn trong lòng yên lặng thở dài. "Vậy ngươi tìm ta có việc gì sao?" Trà Trà khó hiểu nhìn hắn, dần dần chuyển tầm mắt từ trên mặt xuống ngón tay bị thương. Vết thương có lẽ đã lành? Hắn chú ý đến tầm nhìn của Trà Trà. Tâm trạng của Đế Hàn Thành ngay lập tức rất tốt, hắn giơ tay lên nhẹ nhàng nói, "Vết thương đã không sai biệt làm, ta là muốn cảm tạ Tiết nhị tiểu thư đã kịp thời thượng dược." "Ah? Không cần khách khí, chỉ là thượng dược mà thôi, việc nhỏ, việc nhỏ..........." Ai, khách khí làm gì a? Cô nên làm mà. Tiết phụ nhìn nụ cười trên mặt Trà Trà, sắc mặt dần dần tối sầm lại. "Để biểu đạt lòng biết ơn, ta đã cố ý mang đến rất nhiều điểm tâm tinh xảo cho nàng." "!!!" Mắt Trà Trà sáng lên. Chỉ nhìn thấy tiểu vương gia đang chậm rãi đi tới trên tay còn mang theo một hộp thức ăn, xung quanh đều là mùi thơm của điểm tâm. Trà Trà nuốt nước miếng, "Ngươi thật tri kỷ a! Ngươi cảm tạ ngươi liền cảm tạ, sao còn khách khí như vậy?" A, thật khách khí một chút, cũng không phải là không thể......... Nghĩ tới liền cảm thấy rất vui vẻ. Vào thời điểm đó, Trà Trà nhìn tiểu vương gia mang theo hộp thức ăn, cảm thấy không thể giải thích được rằng tiểu vương gia đã trở nên thuận mắt hơn rất nhiều. "Phụ thân, phụ thân? Bảo bọn họ ra tiền sảnh ngồi một lát!" Trà Trà quay đầu kéo ống tay áo của Tiết phụ. Bọn họ không chỉ là khách, còn mang theo đồ ăn ngon, cho nên tự nhiên phải để nhân gia ngồi ở tiền sảnh một hồi. "Nữ nhi, hoàng thượng trăm công ngàn việc, tiểu vương gia cũng có việc, bọn họ không có thời gian........." Lời còn chưa nói xong, tiểu vương gia đã tiết lên một bước. "Tiết tướng quân, ngoài cảm tạ Nhị tiểu thư, hoàng thượng còn có chuyện muốn tìm ngài." Tiết phụ, "..........." Ông đen mặt bước vào tiền sảnh. Hai người Đế Hàn Thành và Đế Hàn Việt cũng đi theo sau. Đế Hàn Thành bộ dáng vẫn không nóng không lạnh, ngoại trừ khi đối mặt với Trà Trà, thỉnh thoảng sẽ nhiều cảm xúc hơn một chút. Về phần Đế Hàn Việt, hắn âm thầm thở dài. Ước chừng cả triều đình văn võ bá quan, cũng chỉ có Tiết tướng quân dám đối với hoàng huynh ném sắc mặt không tốt......... Nếu đổi người khác, có thể hoàng huynh của hắn đã sớm bạo nộ rồi. Trà Trà dường như hoàn toàn không ý thức được điều này, cô vui mừng nhìn chằm chằm vào hộp thức ăn, mong chờ những món điểm tâm kia. Có lẽ ánh mắt của cô ấy quá thẳng thắn. Tiểu vương gia lặng lẽ đưa hộp thức ăn cho hoàng huynh của mình. Loại tầm mặt này, nên để cho hoàng huynh của hắn cảm nhận một chút, nếu không, hắn sợ là phải bị giấm dìm chết. Tiền sảnh. Đế Hàn Việt lấy điểm tâm ra đặt trước mặt Trà Trà, "Ta không biết ngươi thích mùi vị gì, cho nên mỗi loại mang đến một ít, xem ngươi thích cái gì, lần sau mang cho ngươi." "Được a." Trà Trà vội vàng gật đầu. Ngay sau đó, cảm thấy mình gật đầu quá nhanh, vì vậy cô cũng theo khách sáo một câu. "Vậy lần sau, nếu ngươi có bị thương, ngươi cũng có thể tìm ta xử lý vết thương!" Thất Thất, [.........] Cô đang nói tiếng người sao? Tiết phụ không nhịn được bật cười, sự không vui trong lòng của ông cũng tiêu tan. Nữ nhi của ông vẫn là hài tử chưa thông suốt, con đường truy thê của Đế Hàn Thành, trong tương lai sẽ còn rất dài....... "Được, vậy Tiết nhị tiểu thư phải sớm chuẩn bị thuốc cho kim sang dược." Đế Hàn Thành rất phối hợp gật đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]