Bạch Trà nghiên đầu, nhìn ngọn đèn pha lê đến phát ngốc, đôi mắt xinh đẹp chớp động, lắp lánh như ánh sao.
Một lúc sau, cô thở dài, rất khó hiểu hỏi hệ thống: " 587, có hiểu lầm vì sao không nói rõ ràng?"
Hệ thống trầm mặc, [.........]
Vấn đề này, thứ lỗi nó không thể trả lời.
" Này, tôi thật sự không hiểu suy nghĩ của con người, hơn nữa nguyên chủ thật ngu ngốc! con vịt đã tới tay, cũng có thể bay!"
Ngao ngao.........từ từ? lượng thông tin này hơi lớn!
Hệ thống kinh ngạc. [ Trà Trà, cô không phải con người sao? ]
Bạch Trà lắc đầu, lại gật gật đầu " tôi hẳn là không phải đâu? tôi cũng không biết......tôi không nhớ bất cứ điều gì của trước đây." đầu óc cô trống rỗng, thời điểm cô lấy lại ý thức, cũng là lúc cô và hệ thống đang trói buộc.
Ngay cả cái tên Bạch Trà này.......cũng là trước khi cũng hệ thống trói buộc, cô thuận miệng nói ra.
Bất quá, điều đó không quan trọng, khi cô hoàn thành tất cả các nhiệm vụ và trở về thế giới của mình, trí nhớ của cô cũng sẽ theo đó mà trở lại.
Bạch Trà đối với tương lai tràn đầy tự tin.
Tuy nhiên, hệ thống lại có vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, nói không nên lời nhìn trời.
Này này này, máy chủ nói chọn ngẫu nhiên được ký chủ tốt? Sao đến nó lại bị hố vậy nè?
Thật khổ Trà Trà của nó, liền chính mình là thứ gì.......... Phi phi phi, liền chính mình là ai cũng không biết......... Quá thảm!
Hệ thống đột nhiên cảm thấy trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991581/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.