Tô Kình Hoán và Bạch Trà đối mắt với nhau vài giây.
Cảm xúc trong mắt anh dần trở nên phức tạp, không giống với vẻ ngoài lạnh lùng của anh.
Anh nhìn thẳng vào cô, mọi biểu cảm trên gương mặt đều được anh thu vào đáy mắt, cô bây giờ so với lần đầu tiên gặp hình như có chút bất đồng.
Thoạt nhìn thực mềm mại, đặc biệt là đôi mắt kia, đẹp đến kì lạ.
Sau đó, nghĩ đến những gì cô sẽ làm vào ngày mai, sắc mặt của anh đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Không ai có thể chơi anh ta!
Anh cười lạnh một tiếng, xoay người đi vòng qua Bạch Trà, bàn tay như có như không xoa xoa eo, liền rời đi rất nhanh.
Tê...... Xuống tay thật tàn nhẫn.
[ Trà Trà, nhanh đống cửa khoá lại.]
" Ân ân."
Bạch Trà lưu loát đóng cửa, rắc rắc một tiếng khoá trái cửa lại.
Tô Kình Hoán bên ngoài cửa vừa đi được hai bước ".........."
[ Trà Trà, bây giờ cô tiếp nhận ký ức, cô hãy chuẩn bị tốt tâm lý.]
" Bắt đầu đi! "
Bạch Trà trong lòng tràn đầy mong chờ đối với ký ức của nguyên chủ.
Vì không có ký ức của nguyên chủ, cô thậm chí còn không biết người đàn ông vừa rồi là ai.
" 587, lần sau có thể tiếp nhận ký ức trước được không?"
[ Tất nhiên là được.] ngao ngao, đây còn không phải là lần đầu tiên nó mang ký chủ, nên không có kinh nghiệm sao.
Nhưng nó sẽ nói ra sao?
Đương nhiên là không!
Hệ thống cũng cần mặt mũi đó!
Nếu không, làm sao có thể xứng có đánh số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991580/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.