Lúc cô vừa mới tới văn phòng thì Tiểu Mi lập tức chạy đến. Đại Bạch thì sáng sớm đã đi ra ngoài, chưa quay về.
- Nam Sơn, có manh mối gì không?
Nam Sơn thành thật lắc đầu:
- Không có.
Tiểu Mi cũng không bất ngờ lắm, an ủi cô mấy câu. Sau đó lại nói:
- Nghe nói đồ ăn trong yến hội ngon lắm.
Nam Sơn nhìn đôi mắt lấp lánh ánh sao của Tiểu Mi, đột nhiên hiểu ra đây mới là điều Tiểu Mi tha thiết muốn hỏi.
- Chẳng ăn được tí nào.
Nam Sơn lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
Lúc ấy chỉ lo đuổi theo Cao Thuận, nào còn tâm trạng ăn uống gì.
Tiểu Mi vỗ vai Nam Sơn một cái thật mạnh:
- Đúng là phí của trời!
Cô tỏ ra vô cùng đau đớn.
Nam Sơn: …..
Một giờ chiều, Nam Sơn gặp được Minh Hoa.
Giống hệt Tiểu Mi, Minh Hoa vừa mở miệng đã hỏi cô có tìm được manh mối hữu dụng nào không.
Nam Sơn lắc đầu:
- Tạm thời không có, đợi buổi tối mới có kết quả.
- Nắm chắc được mấy phần?
Nam Sơn giơ tám ngón tay ra.
Minh Hoa vỗ ngực thở phào, vốn dĩ cô nghĩ chừng năm phần là đủ lắm rồi.
- Mình chỉ có thể tìm ra được nơi Cao Thuận hẹn hò với ả bồ nhí kia thôi, còn lại phải dựa vào mọi người đấy.
Cách bày trí mỗi phòng ở sơn trang nghỉ phép này đều khác nhau, đến lúc đó cô có thể quan sát cách bày trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124425/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.