Dịch: Lãnh Nhân Môn
Tôn Nhược Hiên chắc chắn đã có chuyện rồi.
- Sao lại có thể như vậy. Trần Lâm lẩm bẩm với vẻ hoảng sợ.
- Cậu ấy chỉ đi lấy một thùng nước thôi mà.
Lão Răng Vàng đăm chiêu nhìn thùng nước trên mặt đất rồi nhìn Trần Lâm với vẻ nghi ngờ, sau mới quay lại nói với Cố Thăng:
- Cậu đã từng xem nhiều phim truyền hình như thế thì cậu nói trước đi xem nào.
Cố Thăng:...
Mấy chuyện lớn liên quan đến mạng người như thế này không thể suy đoán bừa bãi được đâu.
Trong lòng Cố Thăng cũng có suy nghĩ riêng của bản thân. Từ những gì đã xảy ra trước mắt thì anh cảm thấy Tôn Nhược Hiên và Trần Lâm đều đáng nghi nhất, có hai giả thuyết: một là do Tôn Nhược Hiên tự biên tự diễn để rửa sạch nghi ngờ của bản thân, hai là trước khi bọn họ chạy tới đây thì Trần Lâm đã xử lý Tôn Nhược Hiên luôn rồi. Dẫu gì từ mấy câu mà anh tình cờ nghe được thì có thể đoán ra Trần Lâm muốn lợi dụng Tôn Nhược Hiên đã đạt được thứ gì đó.
- Chúng ta đi tìm người trước rồi tính, theo như những gì Trần Lâm vừa nói thì Tôn Nhược Hiên mới mất tích hơn mười phút thôi.
Cố Thăng bình thản nhìn Trần Lâm, trong lòng hy vọng cậu ta không nói dối bọn họ.
- Chắc Tôn Nhược Hiên vẫn chưa bị bắt đi xa đâu, giờ chúng ta chia làm hai nhóm đi tìm xung quanh thử xem.
Nam Sơn nói.
- Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124371/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.