Dịch: Lãnh Nhân Môn
Sau khi nhảy hết một bản, Cố Thăng lập tức rời khỏi sàn nhảy, anh cầm ly rượu sâm banh bước đến chỗ Nam Sơn.
Cố Thăng đứng cạnh Nam Sơn, đoạn im lặng nhìn chằm chằm vào nam ngôi sao kia.
Nam Sơn đang trò chuyện vui vẻ với Văn Tri, cô hoàn toàn không nhận ra Cố Thăng đã tới.
Ở thành phố N này, Cố Thăng được xem như là một thanh niên tài giỏi đẹp trai, cho nên Văn Tri nhìn một cái thì nhận ra ngay.
Ánh mắt của Cố Thăng quá mức nóng rực, Văn Tri có muốn làm lơ cũng khó, trong lòng cả kinh, lẽ nào Cố Thăng vừa ý với mình?
Văn Tri nhếch môi, rồi nâng ly rượu, mỉm cười với Cố Thăng:
- Chào giám đốc Cố, nghe danh đã lâu.
Văn Tri và Cố Thăng liếc nhau một cái, sau đó ánh mắt hai người giao nhau tóe lửa.
Lúc này Nam Sơn mới phát hiện ra Cố Thăng đứng cạnh mình, cũng không biết anh đã chờ bao lâu rồi. Cô nhìn Cố Thăng với vẻ khó hiểu, lại quay sang nhìn Văn Tri một cái.
Cô không hiểu tiết tấu này, chẳng lẽ hai người họ vừa mắt nhau à?
Chừng nửa phút sau, Cố Thăng mới thu hồi tầm mắt, anh cúi đầu uống ngụm rượu: tại hạ đã thua rồi.
- Anh không khiêu vũ nữa à?
Nam Sơn hỏi.
- Không nhảy nữa.
Có bài hát thế nào ấy nhỉ? Cái gì chi bằng khiêu vũ…? À, yêu đương chẳng bằng khiêu vũ.
Cố Thăng nghĩ càng đẹp, anh có thể vừa khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124326/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.