Dịch: Lãnh Nhân Môn
Nhóm bọn họ đứng ở trước sườn dốc kia, người nọ ở ngay phía trên họ, chỉ cách một lan can phòng hộ.
Cố Thăng lên tiếng đầu tiên:
- Này, anh đang ngủ sao? Mau tỉnh lại đi!
Người nọ không hề phản ứng. Cố Thăng cất cao giọng gọi mà anh ta vẫn không đáp lại, chỉ có đám dơi trên sườn núi giật mình tung cánh bay loạn lên.
Cố Thăng quay đầu nhìn Nam Sơn và Tiểu Mi rồi suy đoán:
- Có phải anh ta uống say không nhỉ?
- Có thể lắm, hay là chúng ta cùng đi xem thử?
Nam Sơn đề nghị.
- Được.
Nhóm Cố Thăng cùng nhảy qua lan can phòng hộ. Họ cách người kia rất gần, chiếu đèn pin xuống có thể thấy anh ta không hề mở mắt.
Họ lại gần quan sát thì phát hiện ra sắc mặt của người kia xanh tái bất thường, giống hệt như sắc mặt của An Như Hối lúc chết vậy.
Đừng nói là người này chết thật rồi nhé? Nam Sơn cả kinh, đưa tay xuống dưới mũi anh ta để kiểm tra hơi thở. Cô không thấy cảm giác gì.
Khi rút tay về, Nam Sơn bất cẩn chạm phải làn da của người kia, lạnh ngắt.
Cô nhìn Cố Thăng và Tiểu Mi với vẻ nghiêm túc:
- Có lẽ anh ta đã chết rồi.
Cố Thăng nghe xong thì đi lại gần Nam Sơn mấy bước rồi lập tức báo cảnh sát, nói cho họ biết nhóm anh phát hiện ra một thi thể ở đoạn đường này.
…
Họ về xe mình chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124324/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.