Dịch: Lãng Nhân Môn
Cố Thăng được đẩy vào bệnh viện, Nam Sơn theo sát bên cạnh, đến lúc anh được đưa vào phòng cấp cứu mới thôi.
Cô nôn nóng đi qua đi lại ngoài cửa phòng.
- Tôi đã gọi cho anh trai của Cố Thăng rồi, anh ấy đi công tác ở xa, giờ đang trên đường về đấy.
Lộc Nhân Phi ngồi xuống băng ghế trên hành lang bệnh viện rồi kéo góc áo của Nam Sơn:
- Ngồi xuống cùng chờ nào.
Nam Sơn liếc nhìn phòng phẫu thuật rồi nghe lời anh, ngồi xuống.
Cô hiểu, mình có lo lắng suông ở đây cũng chẳng được ích lợi gì.
Vừa rồi cô chỉ lo cho vết thương của Cố Thăng, khi cảm giác lo lắng bất an qua đi thì mới thấy vùng eo đau rát, chắc là bị dây an toàn làm trầy da rồi.
Lộc Nhân Phi nhìn thấy vẻ mặt nén chịu của cô thì hỏi:
- Đau chỗ nào à?
Nam Sơn gật đầu:
- Hơi trầy da chút.
- Mau tìm bác sĩ nhờ người ta sát trùng đi.
Trước kia khi tham gia huấn luyện, Lộc Nhân Phi không nắm nổi dây thừng mà cứ cố chấp không chịu buông tay, bàn tay ma sát với dây thừng mấy mét, toét cả da, đau như phải bỏng vậy.
- Ừ, bao giờ Cố Thăng ra thì phải gọi tôi đấy.
Lộc Nhân Phi gật đầu:
- Tôi ở đây trông cho.
Nhìn bóng Nam Sơn đi xa dần, anh nghĩ bụng, cô Nam Sơn này được ghê, có tình có nghĩa quá đi chứ.
…
Dược hiệu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124312/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.