Dịch: Lãng Nhân Môn
Đồng hồ báo thức vang lên đúng sáu giờ. Nam Sơn hơi híp mắt, vươn tay sờ soạng tủ đầu giường một hồi lâu mới chạm được tới đồng hồ để tắt đi.
Chợp mắt thêm năm phút nữa, cô bụng bảo dạ.
Lần thứ hai nhắm mắt, trong đầu Nam Sơn hiện lên cảnh cô và Cố Thăng hôn nhau, dịu dàng như vậy, lại nóng bỏng như thế.
Ôi ôi! Cô quay cuồng hai vòng trên giường, hôm qua quả thực là hơi kích động, không được nghĩ nữa.
Đúng lúc này, tiếng cười vui vẻ vang lên bên cạnh, đúng là chuông điện thoại của cô.
Cô vươn tay cầm lấy di động. Nằm ở trên giường, giơ cao di động, xem ai gọi điện tới.
Thấy đó là số Cố Thăng, Nam Sơn lập tức ném điện thoại tới cuối giường như thể nó là củ khoai lang nóng phỏng tay, sau đó rúc đầu vào sâu trong gối.
Sáng sớm anh ấy gọi điện tới, mình nên nói gì đây?
Di động ở cuối giường vẫn tiếp tục vang lên như trước.
Cuối cùng Nam Sơn đứng dậy, nhặt nó lên, thấp thỏm nghe máy.
- Còn đang ngủ à? Nam Sơn.
Bên tai truyền đến âm thanh trầm thấp cuốn hút của Cố Thăng, cô trả lời:
- Ừ, vừa mới dậy.
- Tối qua ngủ có ngon không?
Anh lại hỏi.
Nam Sơn nói:
- Ngủ ngon lắm.
Thực ra có hơi mất ngủ.
Cố Thăng khẽ cười
- Anh mất ngủ.
- Tại sao?
Cố Thăng cười khẽ, vui sướng lâng lâng.
- Bận suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124301/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.