Dịch: Lãng Nhân Môn
9 giờ, trưởng các bộ phận đếm số người, sau khi xác định mọi người đều đến đủ thì mọi người cùng lên xe buýt tới sân bay.
Đường đi tới sân bay mất hai tiếng, Nam Sơn nghỉ ngơi một lát ở trên xe.
Có một đoạn đường tương đối xóc nảy, Nam Sơn bị giật mình mà tỉnh.
- Dậy rồi.
Ngồi bên cạnh cô chính là Tiểu Dương.
- Đang định gọi cô dậy, sắp tới nơi rồi.
Nam Sơn cười
- Tỉnh đúng lúc ghê.
Tiểu Dương lấy gương từ trong túi ra.
- Tóc hơi rối, tranh thủ sửa sang chút đi.
Nam Sơn nhìn chính mình trong gương, nhịn không được cười thành tiếng. Đầu tóc bây giờ quá là buồn cười, trước trán còn có một nhúm tóc vểnh lên thật siêu phàm.
Cô sửa sang tóc tai xong rồi tiếp tục nói chuyện với Tiểu Dương một lát thì tới sân bay.
…
- A, Nam Sơn, người ngồi cạnh cô là ai thế?
Người bên tài vụ đã ngồi xuống chỗ trên máy bay, chỉ có vị trí cạnh cửa sổ bên cạnh cô là chưa có ai.
Nam Sơn ngơ ngác lắc đầu:
- Tôi cũng không rõ, có lẽ là nhân viên bộ phận khác.
Chưa được mấy phút thì Cố Thăng đã đi tới.
Mọi người đoán chắc là lãnh đạo nhà mình xuống quan tâm hỏi han nhân viên đây mà.
Đám chị Lý chào Cố Thăng:
- Chào giám đốc Cố.
Cố Thăng khẽ tươi cười gật đầu:
- Chào mọi người, mọi người đừng để ý đến tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124299/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.