Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Nam Sơn động ý niệm, về lại thân thể của mình.
Rõ ràng đang giữa mùa thu nắng gắt, thế mà cô lại thấy lành lạnh, bèn nhích gần vào Cố Thăng một chút.
Nghe tiếng thở nhịp nhàng mạnh mẽ của anh, cô mới an tâm hơn.
Ít nhất, Cố Thăng vẫn còn ở bên cạnh cô.
Lúc đó cô định để Cố Thăng đi rồi ở lại đây một mình, bây giờ cô nghĩ lại mà thấy sợ.
Nếu anh đi thật, bỏ cô ở lại đây một mình, thì không biết người nhà họ Đào đã có mưu đồ gì với cô rồi.
Trong lòngNam Sơn đã nhận định Mạnh Thanh Hà bị lừa bán tới đây, bởi vì trong cuộc nói chuyện ban sáng, Mạnh Thanh Hà luôn khao khát thế giới bên ngoài.
Thế nhưngNam Sơn lạinghi hoặc, vì sao Mạnh Thanh Hà không trốn đi?
Cô ở nhà họ Đào hai hôm, phát hiện ra Mạnh Thanh Hà khá tự do, người nhà họ Đào không hề khống chế hành động của bà.
Lần đầu tiên gặp mặt, Mạnh Thanh Hà đi từ một đầu khác xuống, xuống núi chính là đường lớn. Nếu bà muốn chạy trốn thì rất dễ dàng.
Nam Sơn lại nghĩ tới cái lần cô biến thành tờ một trăm tệ nọ. Mạnh Thanh Hà tích góp không ít tiền, rồi nói với gói giấy nhỏ kia là chỉ cần đợi thêm vài ngày nữa thôi…
Có lẽ Mạnh Thanh Hà có ý định chạy đi, bà trù trừ chưa hành động, thứ nhất là vì sợ mình thiếu tiền, ra ngoài không sống được, thứ hai là bởi đã hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124283/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.