Dịch: Lãng Nhân Môn
Chồng dì Đào không muốn nói thêm về đề tài này, bèn nói:
- Chuyện đã qua rồi, bà cũng đừng nhắc lại nữa.
- Thì thôi, không nhắc nữa.
Dì Đào cảm thấy không thú vị chút nào.
Nam Sơn: đừng mà, làm một người nghe đạt tiêu chuẩn, tui nghe rất nghiêm túc đấy.
Dì Đào lại không nhịn được nói một câu:
- Lần trước Mạnh Thanh Hà mang thai con trai lại bị bỏ mất, nếu lần này thật sự mang bầu con gái, không biết cụ Đồng sẽ
nghĩ gì đây nữa.
- Có lẽ… sẽ nuôi lớn chăng.
Chồng dì Đào do dự một chút rồi đáp.
Dì Đào để quạt xuống.
- Chúng ta cứ chờ mà xem.
Nói rồi dì nhắm mắt lại, chưa tới ba phút, tiếng ngáy to như sấm vang lên.
Nghe đến đó, Nam Sơn thấy hơi bực, đã gợi lên tính tò mò trong lòng cô, lại không chịu nói hết, mệt tim quá đi.
Chỉ dựa vào dăm ba câu của dì Đào, cô hoàn toàn không đoán ra được sự thật là gì.
Nhưng mà dì Đào đã nhắc nhở Nam Sơn một chuyện. Mạnh Thanh Hà không phải là người hiền lành tốt bụng như cô tưởng, cần
phải có chút đề phòng với bà ta.
Trong tiếng ngáy khò khò của dì Đào, Nam Sơn quay trở về cơ thể mình.
Nam Sơn vừa mở mắt ra thì thấy Cố Thăng đang nhìn mình với ánh mắt long lanh, dọa cô giật mình hết buồn ngủ luôn.
Cô ngồi trên giường hỏi:
- Anh nhìn em làm gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124274/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.