Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Nếu ba người bọn họ biết bà ta từng xúi Cố Thăng quen với con gái mình thì nhất định sẽ trả thù bà ta cho xem.
Thím Lý liếc Nhị Hắc một cái, thấy anh ta nhìn mình đăm đăm.
Thím Lý lại nhớ tới hồi trước lúc con gái bà ta đọc sách, trong sách có một câu: khi bạn nhìn chằm chằm vào vực thẳm, nó cũng đang nhìn chằm chằm vào bạn.
- Ai da.
Thím Lý ôm bụng ra vẻ đau đớn.
- Chắc khi nãy tôi ăn phải thứ gì rồi, tôi đi vệ sinh một lát.
Vừa dứt lời, thím Lý kéo tay con gái mình chạy nhanh như gió.
Tiểu Hắc vỗ vỗ vai Nhị Hắc, rồi nói:
- Làm khá lắm, trông anh cũng hung thần ác sát ra phết.
Nhị Hắc tỏ vẻ vô tội.
- Khi nãy anh không hề giả bộ mà, anh nhìn bà ấy với ánh mắt chân thành hiền lành vậy mà.
Cố Thăng đứng đằng sau khẽ ho vài tiếng, lúc này Tam Hắc mới chú ý đến anh.
- Tiểu Cố chú đến rồi à, bọn anh đợi chú nãy giờ.
Đại Hắc lên tiếng trước.
Tiểu Cố?!
À! Anh chợt nhớ ra, hiện giờ Tam Hắc đang đóng vai anh trai của Nam Sơn, cho nên gọi anh là Tiểu Cố cũng không có gì đáng trách cả.
Nhưng mà vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
Cố Thăng lập tức nhập vai:
- Anh hai, anh ba, em út, chúng ta vào phòng rồi nói.
Tiểu Hắc: … vì sao tới phiên tui lại thành em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124272/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.