Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Nam Sơn nói suy đoán của mình cho Cố Thăng nghe.
Ngay từ đầu bà ta đã phát hiện ra thân phận của Nam Sơn rồi sao? Cố Thăng vừa cảm thấy kinh ngạc, lại vừa không hiểu nổi
Mạnh Thanh Hà.
Nếu anh là Mạnh Thanh Hà, khi biết người nhà của nạn nhân tình cờ tìm đến thì anh tuyệt đối sẽ không cho họ vào nhà. Thậm chí
anh còn cảm thấy lý do xe hỏng là cái cớ thôi, họ muốn viện cớ này để quang minh chính đại vào thôn Đào Nguyên điều tra vụ
mất tích của Hứa Tuệ Lộ thì có.
Cố Thăng nhớ lại những ngày ở cùng với Mạnh Thanh Hà mà không hề cảm nhận được chút thù địch nào của bà với anh và Nam
Sơn, thậm chí bà còn rất quan tâm đến hai người.
Tâm tư của Mạnh Thanh Hà quá kín đáo, Cố Thăng hoàn toàn không hiểu bà ta nghĩ gì nữa.
Nếu bà ta thật sự biết thân phận của Nam Sơn mà lại thấy cái gói nhỏ kia biến mất thì ắt sẽ hoài nghi đến hai người thôi.
Phải nhanh chóng rời xa loại người nguy hiểm ngầm này mới được.
Nam Sơn luôn nhất trí với quan điểm của anh. Cô nói:
- Nếu đêm nay năng lực của em khôi phục thì ngày mai chúng ta đi luôn.
- Ừ. Đi nhanh mới tốt.
Cố Thăng nói thêm:
- Chúng ta thu dọn đồ đạc trước đi, để mai đỡ phải vội vàng.
Anh nghĩ ngày mai họ có thể rời khỏi đây rồi, bởi vì người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124265/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.