Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Mạnh Thanh Hà về phòng mình rồi lấy một cái túi vải lớn trong tủ ra, để vào đó vài món quần áo thay giặt và một con dao nhọn.
Sau đó bà lấy hết tiền mình giấu trong túi áo bông và tiền Đào Minh để trong tủ đầu giường có khóa ra và đặt bên người.
Bà day day huyệt thái dương:
- Còn tiền của hai lão già kia nữa.
Mạnh Thanh Hà biết rõ chỗ cụ Đồng giấu tiền riêng. Bà lấy túi nilon được dán ở ván dưới gầm giường lên đo độ dày và cảm thấy
rất vừa lòng.
Góp nhặt linh tinh cũng được vài ngàn, đủ để bà sống ở thế giới bên ngoài một thời gian.
- Chậc chậc.
Mạnh Thanh Hà nghiêng đầu:
- Người ta chạy trốn thì thế nào nhỉ?
Mạnh Thanh Hà nghĩ ngợi một lúc rồi tháo hết ngăn kéo trong phòng ra đổ xuống đất, bới tủ quần áo cho lộn xộn rồi lấy hai ba
bộ đồ của người nhà họ Đào, cho vào một túi khác.
Sắp xếp xong xuôi, hiện trường trông y như thật.
Khi cảm thấy đã ổn thỏa rồi, Mạnh Thanh Hà bèn ra khỏi phòng, cửa vẫn để mở toang.
…
Nghe xong chuyện này, Cố Thăng gật đầu:
- Cảnh sát nói là người nhà họ Đào nhận được tin rồi sợ hãi bỏ trốn.
Căn cứ vào hiện trường thì đúng là như vậy thật.
Không ngờ đó lại là hiện trường được Mạnh Thanh Hà sắp xếp, bà ta tính toán hay thật, đến cảnh sát cũng bị bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124262/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.