Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Mận cứng người, khóe miệng giật giật, hỏi:
- Có phải thế không?
- Tôi... Tôi không có.
Từ Á Vu nhất quyết phủ nhận:
- Cố Thăng vu oan giá...
Không đợi Từ Á Vu phủ nhận xong, Mai Nhất Minh đã nhảy ra chỉ trích Cố Thăng:
- Cố Thăng, vì sao anh lại đi tố cáo thế chứ, cái tên phản bội nhà anh.
Cô nhìn anh đầy thất vọng, quả nhiên là người giàu có đều sợ chết cả.
Từ Á Vu:...
Y quay sang nhìn cô, thần sắc cực kỳ phức tạp. Lời nói của cô đã gián tiếp xác nhận lời của Cố Thăng.
Đúng là đồng đội heo.
Mận nhìn Từ Á Vu đầy xoắn xuýt, sau đó đi đến hùng hổ, vung tay đấm vào mắt y.
- Thế mà ông lại đánh tôi?
Y che mắt tỏ vẻ không thể tin nổi rồi đưa mắt đau thương nhìn Mận.
Mận sợ y lòi đuôi, nói ra vài câu không thể cứu vãn được nên đấm thêm một đấm vào lồng ngực y.
Cố Thăng thấy thế thì trợn mắt há hốc mồm, phần trình diễn này quá giống thật rồi, anh bái phục.
- Đừng đánh nữa.
Mai Nhất Minh muốn ngăn cản nhưng lại bị Nam Sơn ôm lại, khuyên can:
- Cô có muốn bị đánh không?
Mai Nhất Minh lắc đầu, động tác hơi hoãn lại, cô sợ đau nhất.
- Đừng tới đây, để một mình tôi chịu hết mọi đau khổ đi.
Từ Á Vu thấy Mai Nhất Minh muốn can, y vội cản lại. Vốn dĩ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124219/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.