Ngay từ khi còn nhỏ, Nguyệt Băng đã nhận ra mình có tình cảm đặc biệt với Huyết Ân. Bất chấp mối hiềm khích giữa hai tộc, cô vẫn thường xuyên tìm đến và chơi với hắn. Càng lớn, tình cảm đó càng trở nên rõ ràng, và cô nhận ra, mình yêu Huyết Ân. Nhưng Nguyệt Băng là một con người rất nguyên tắc, đối với một số chuyện thường cố chấp vô cùng. Ví dụ như khi biết Huyết Ân trở thành Huyết tử, phải đính hôn với bạn thân Nguyệt Tử Tuyết của mình, Nguyệt Băng liền quyết định chôn vùi tình cảm này đi. Nguyệt Băng cô một đời kiêu ngạo, tuyệt đối không chấp nhận cảnh chồng chung, càng không chịu làm thiếp. Sau ngày đó, Nguyệt Băng thường xuyên rời khỏi gia tộc, lúc thì chấp hành nhiệm vụ, lúc thì lịch lãm để tăng lên kiến thức. Cô không hệ biết rằng trong những lúc cô rời đi như thế này, Huyết Ân đã có những hành động như thế nào. Đến khi cô phát hiện ra thì đã trễ. Huyết Nguyệt tộc đã hoàn toàn nằm trong tay Huyết Ân. Hắn thậm chí còn nhân lúc Nguyệt Tử Tuyết bế quan mà đánh tới, phát động đại trận trong gia tộc hòng giết chết Nguyệt Tử Tuyết. Nếu không phải cô về đến kịp thời, e rằng Nguyệt Tử Tuyết thật sự sẽ bị giết chết. Lúc đó cô chỉ kịp đánh ra một lỗ hổng để linh hồn Nguyệt Tử Tuyết trốn ra ngoài, sau đó bản thân cũng rời khỏi Huyết Nguyệt tộc, âm thầm bảo hộ Nguyệt Tử Tuyết. Cho đến hiện tại, Nguyệt Băng vẫn không hiểu được vì sao Huyết Ân lại làm như vậy. Nghĩ mãi vẫn không ra, cô quyết định tìm hắn để hỏi. Như vậy có lẽ sẽ tốt hơn. Bên trong nhà ngục, Nguyệt Băng đứng đối diện Huyết Ân, ánh mắt không có sự giá băng như khi lúc đối diện với đám trưởng lão, chỉ có sự phức tạp và bất đắc dĩ. Huyết Ân ngồi sau song sắt, dịu dàng nhìn cô, ánh mắt tràn đầy vui vẻ. Cô không vì hành động của hắn mà bỏ rơi hắn, đối với hắn thực sự rất đáng để vui mừng. -Huyết Ân, chúng ta nói chuyện được không? Tại sao anh lại muốn giết Tử Tuyết và khống chế toàn tộc? -Vì đó là những thứ ngăn cản việc anh đến với em - Huyết Ân thản nhiên trả lời. Nguyệt Băng ngẩn người trong chốc lát, vừa muốn tức, lại vừa muốn cười, không biết phải nói sao cho phải. Tên ngốc này, thật là... -Nếu ngày đó anh nói cho em biết thì tốt rồi, chúng ta bỏ trốn có phải nhanh hơn không? Hai mắt Huyết Ân sáng lên. Cô nói vậy...nghĩa là cô cũng yêu hắn? Nguyệt Băng nắm lấy tay Huyết Ân, ném cho hắn 1 ánh mắt yên tâm. -Chờ em. Rất nhanh thôi, em sẽ đưa anh ra khỏi đây. Dứt lời, cô liền xoay người rời đi. Nhanh chóng triệu tập hội nghị toàn tộc, Nguyệt Băng cưỡng chế ra lệnh thả Huyết Ân với lý do hắn là Huyết Tử, là người sẽ trở thành hôn phu của cô. Nguyệt Băng cai trị Huyết Nguyệt tộc bằng sức mạnh tuyệt đối của mình, mạnh tay trừng trị những kẻ chống đối, đưa Huyết Ân ra ngoài. Ba tháng sau, hôn lễ long trọng nhất từ trước đến nay của Huyết Nguyệt tộc đã diễn ra. Toàn tộc giăng đầy vải đỏ, nhà nào cũng dán chữ hỉ khắp các phòng. Đám cưới của Huyết tử và Thánh nữ sắp sửa bắt đầu. Theo phong tục của Huyết Nguyệt tộc, Nguyệt Băng và Huyết Ân mặc hỉ phục đỏ rực đến trước bức tượng tổ tiên cùng nhau bái lạy, xin tổ tiên làm chứng cho hai người kết thành phu thê. Đêm tân hôn, cả hai đối mắt nhìn nhau, mỉm cười. Khí chất lạnh lùng của Nguyệt Băng đã biến mất, thay vào đó là nụ cười hạnh phúc trên môi. Huyết Ân thỏa mãn nhìn cô, cười đến ngây ngốc không nhịn được. Ước mơ của hắn cuối cùng cũng thành sự thật rồi. Ba năm sau, Nguyệt Băng cùng Huyết Ân đã có được 1 đôi trai gái đáng yêu. Tình cảm của cả hai ngày một sâu đậm, nhưng Huyết Ân rất bất đắc dĩ vì hai đứa con suốt ngày bám lấy Nguyệt Băng, hại hắn không có thời gian ở riêng cùng cô. Hừ, chờ chúng lớn lên 1 chút, hắn nhất định phải ném chúng đi huấn luyện ở nơi nào đó càng xa càng tốt, tránh làm hỏng chuyện tốt của hắn. Hắc hắc, hai đứa nhóc con, cứ chờ đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]