Không kịp nghĩ quá nhiều, dù sao thu phục Tiêu Uyển Nhu bên kia mới là chuyện sém lông mày mà Hoắc Thiếu Nghi hắn phải làm.
Hoắc Thiếu Nghi dừng một chút, vẫn không sợ chết lại lần nữa hắng giọng một cái - -
"Cái kia... Dung Diệp, Yên Nhi, là ta, Hoắc Thiếu Nghi. Hai người các ngươi trước... trước đừng có gấp làm việc như vậy, lúc này còn nhiều thời gian, các ngươi có rất nhiều thời gian. Trước giúp ta, rồi sau đó ở đây..."
"Rầm!" một tiếng, cửa phòng lại bị mở ra lần nữa, đột nhiên, lại bay ra một chiếc giầy rơm.
"Rầm!"
Lúc cánh cửa đóng lại, bên trong truyền đến giọng nói không kiên nhẫn của Tiêu Dung Diệp.
"Cút, buổi chiều ngươi lại qua, hiện tại không nhịn được, phải làm việc rồi!"
Nói xong, bên trong lại lần nữa truyền đến tiếng nước kích động.
Nghe âm thanh như thế làm lỗ tai người ta đỏ hồng lên, Hoắc Thiếu Nghi tiến lùi không được, thân mình giống như là bị người ta điểm huyệt, ngây ngốc cương cứng tại chỗ.
Thật lâu sau, vẫn hóa đá ở trước cửa.
Không biết qua bao lâu, bên trong mới từ từ truyền đến giọng nói ôn nhuận như tiếng mèo con của Lệ Ảnh Yên.
"Được rồi, nam cặn bã đáng chết, giày vò ta sắp chết rồi, mau nhìn một chút Thiếu Nghi ca ca cần gì?"
"Hắn có thể cần gì? Đơn giản là rảnh rỗi đau trứng, muốn ngủ với hoàng muội ta!"
Sau khi Tiêu Dung Diệp có nề nếp nói xong, dienddanulequyndong liền bắt đầu mặc quần áo rất mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/2369801/chuong-203-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.