Ở nước Mỹ xa xôi nào đó Hà Vũ Hiền được cử đi đón Lục Minh Dương. Lần này Lục Minh Dương chơi hơi quá nên Hà Vũ Hiền mất khá nhiều thời gian và chi phí mới có thể bảo lãnh anh ta ra ngoài. Còn tốn một khoản viện phí không nhỏ cho mấy người bị đánh đó nữa.
“Trợ lý Hà chúng ta đi đâu vậy?” Lục Minh Dương ngồi ghế sau rón rén hỏi. Anh ta biết lần này bản thân chơi hơi quá nên cũng không dám ho he gì mà ngoan ngoãn đi theo Hà Vũ Hiền. Tới tận khi ra khỏi phòng giam mới như được sống lại.
Nói đi cũng phải nói lại cơm của Lục Đông Phong mang nuôi con đúng là rất tốt. Nhặt về đứa con nuôi là Lục Cảnh Bắc đẹp trai tốt mã thì thôi. Đẻ được đứa con trai là Lục Minh Dương mặt mũi cũng sáng sủa ưa nhìn. Chiều cao 1m8 có thừa. Nếu học hành tử tế đàng hoàng cũng có thể coi là thiếu gia giỏi giang nhà giàu bao người ao ước. Chỉ tiếc theo đánh giá của chính cha mình thì Lục Minh Dương còn không bằng 1/10 Lục Cảnh Bắc.
Cậu cả nhà họ Lục này đẹp thì có đẹp thật nhưng vì ăn chơi quen thói nên vẻ mặt mang chút khốn nạn vừa nhìn là biết thuộc loại người chỉ biết ăn chơi và phá hoại. Rõ ràng là đàn ông 28 tuổi nhưng hành xử lại giống bọn thanh niên choai choai mới lớn. Chuyên nghịch dại mà còn nghịch ngu. Hết cách dạy dạy dỗ nên mới bị cha mình tống cổ đi Mỹ cho khuất mắt. Sang Mỹ rồi cậu cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bac-si-cua-anh-de/3076382/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.