Lục Minh Dương bị nhốt ở biệt thự một tuần trôi qua vẫn không nhìn thấy bóng dáng anh trai mình đâu. Cả ngày chỉ loanh quanh trong phạm vi bảo vệ canh giữ không được đi đâu khác. Đến cả điện thoại cũng bị tịch thu. Ngày đủ cơm ăn ba bữa muốn làm gì thì làm duy nhất không được ra ngoài và dùng thiết bị điện tử.
“Tôi nói này các anh có thể gọi anh ấy để tôi nói chuyện một lát hay không? Chỉ một lát thôi. Xin đó.” Lục Minh Dương đã chán tới mức muốn nổi mốc trên người đi tìm bảo vệ thương lượng. Chỉ mong có thể gặp được Lục Cảnh Bắc.
“Xin lỗi cậu Minh Dương. Anh Lục có dặn phải trông chừng cậu ngoài ra không nói gì thêm. Cậu có thể nói chuyện với trợ lý Hà.” Bảo vệ mặt cứng ngắc đáp, nhiệm vụ của bọn họ là canh ôn thần này thôi, không có nghĩa vụ phải báo cáo hay hỏi thăm hộ.
“Hừ đợi tôi được thay mấy người liệu hồn tôi.” Lục Minh Dương tức giận bỏ lên lầu. Không phải anh ta chưa từng thăm dò Hà Vũ Hiền thế nhưng họ Hà này càng khó nói chuyện hơn. Cửa miệng lúc nào cũng treo câu “đây là ý của Lục Cảnh Bắc” làm cho Lục Minh Dương cũng hết cách.
Một tuần, hai tuần rồi ba tuần. Lục Minh Dương bị cấm túc đã gần một tháng rồi vẫn không thấy bóng dáng của Lục Cảnh Bắc xuất hiện. Tuần đầu tiên coi như là ngoan ngoãn nghe lời. Sang đến tuần thứ 2 lại bắt đầu làm loạn đòi thả ra nhưng rồi cũng vô dụng. Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bac-si-cua-anh-de/3076379/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.