Hôm nay Tư Mã Tấn đến tông miếu tế bái tiên đế, nghe nói Bạch Đàn vào cung liền cố ý vào cung xem, không ngờ lại vừa khéo nhận được tin tức này.
Đúng là quá khéo, sự trùng hợp này chỉ sợ cũng đã được Tư Mã Huyền tính toán.
Trên cung đạo không có một bóng người, chỉ có mặt trời dần ngả về tây in bóng cây vắt ngang dưới chân, nhưng ở đây cũng không tiện nói nhiều. Hắn khẽ đỡ tay sau lưng Bạch Đàn giúp nàng đứng vững, cùng nàng đi ra phía cửa cung.
Bạch Đàn chủ động nắm tay Tư Mã Tấn, hắn không khỏi có chút bất ngờ, trong mắt không giấu được nét cười: "Bây giờ nàng lại ngoan rồi".
Sắc mặt còn chưa trở lại bình thường, Bạch Đàn cũng không nói gì. Đến tận lúc đã bỏ lại cửa cung xa xa sau lưng, nàng mới nói nhỏ: "Nếu đúng như chàng và Hi Thanh nói, bệ hạ không phải là một người như ta từng biết, thì ta cũng thật sự không nghĩ ra lí do vì sao bệ hạ phải làm như vậy. Bệ hạ không muốn truyền ngôi vị hoàng đế cho chàng cũng không phải là vấn đề gì quá khó hiểu, chẳng lẽ còn có ai dám ép bệ hạ hay sao? Bệ hạ làm việc như thế chẳng lẽ chỉ là để chứng minh mình là người khoan dung lương thiện?"
Tư Mã Tấn cười lạnh một tiếng, giơ tay vẫy chiếc xe ngựa của phủ Lăng Đô Vương đang dừng phía xa xa, cúi đầu nói: "Không chỉ có thế. Mục đích chủ yếu của hắn khi làm như vậy chính là giữ vững ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-an-su/2223610/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.