Minh Hạ ngủ rất lâu, nhưng giấc ngủ này không được an ổn cho lắm. Rất nhiều ký ức hỗn loạn xuất hiện trong đầu cô khiến đầu cô đau như muốn nứt ra.
Trong mơ cô thấy mình đến chỗ quân khu thăm anh trai, lúc trở về thì bị một nhóm người bắt mất, sau đó cô bị đánh đập rất dã man, đám người đó còn cài bom lên người cô, muốn dùng mạng của cô để đổi lấy lô hàng trong tay anh trai cô, cô bị đánh đến đầu óc mơ hồ, thứ cuối cùng cô nhớ được là cô bị sóng xung kích của vụ nổ đẩy ra sau, lục phủ ngũ tạng như bị nghiền nát, đầu cũng bị đập vào cây cột phía sau.
Sau đó ký ức của cô bị nhiễu loạn, cô nghe thấy tiếng xe cứu thương, nghe thấy tiếng khóc của mẹ, nghe thấy tiếng gọi của bố và anh trai nói cô hãy cố gắng lên. Minh Hạ nỗ lực mở mắt ra, nhưng gương mặt hiện lên đầu tiên trong mắt cô lại không phải là người nhà của cô mà là một người đàn ông xa lạ, anh ta thấy cô tỉnh thì mừng rỡ gọi cô.
- Bé Hạ, chúng ta sắp tới bệnh viện rồi, em cố gắng lên.
- Anh... Là ai vậy?
Minh Hạ nỗ lực mở mắt ra nhìn người đàn ông kia, cô thấy gương mặt của anh ta bàng hoàng, sững sờ thì đột nhiên cảm thấy đau lòng. Cô cũng không rõ bản thân bị làm sao, chỉ là cô không chịu được ánh mắt buồn bã của người đàn ông đó, cô không muốn anh buồn hay khóc vì bất cứ ai cả. Cô muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/npc-phan-dien-la-ban-trai-toi/921765/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.