"Mày nghe thấy những gì rồi?"
Khung cảnh đột nhiên thay đổi, trước mặt cô bỗng xuất hiện khuôn mặt đáng sợ của Lâm Triều, ông ta gằn giọng hỏi lại cô.
"Mày nghe thấy những gì rồi?"
Lâm Nguyệt là một đứa trẻ rất cứng đầu, nhưng dù cứng đầu hơn nữa mà bị đánh liên tục cô cũng sẽ nảy sinh cảm giác sợ hãi, cô lùi ra sau liên tục lắc đầu.
"Không nghe thấy gì cả."
"Không nghe thấy mày muốn trốn ra ngoài làm gì? Muốn báo tin cho thằng bé kia sao?"
Lâm Nguyệt không đáp lời ông ta, cô quả thật có dự định này, nhưng còn chưa kịp hành động thì đã bị bọn họ phát hiện. Lâm Triều ngồi xổm xuống trước mặt cô đồng thời nâng cằm cô lên.
"Minh Hạ à Minh Hạ, tại sao mày không sớm chết đi? Tại sao lại sống đến giờ này?"
Lâm Nguyệt trợn tròn mắt nhìn ông ta với vẻ ngạc nhiên, ông ta cười khẩy.
"Tại sao lại nhìn tao với vẻ mặt này? Không phải mày ghét cái tên tao đặt cho mày nên mẹ mày mới đặt cho mày cái tên này à?"
Lâm Minh Hạ, à không, là Chu Minh Hạ mới đúng. Nếu đứa nhóc này là con trai ông ta có thể miễn cưỡng cho cô mang họ mình, cũng sẽ tìm cách để cô sống tiếp. Nhưng đáng tiếc cô lại là con gái, lại còn mang khuôn mặt giống hệt đứa con gái mà ông ta yêu thương nhất.
Nói một cách khách quan, trước đây Lâm Triều cũng từng yêu Chu Kiều và đứa con trong bụng bà ấy, nhưng sau khi nghe tin bà cụ Chu chuyển phần lớn cổ phần cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/npc-phan-dien-la-ban-trai-toi/921734/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.