Tĩnh Hàm ngạc nhiên hỏi:
“Tại sao vậy? Chẳng phải anh nói muốn chờ khi em tốt nghiệp đại học xong sao?”
Sở Thần hôn lên trán cô, nói:
“Quá lâu, anh muốn điều gì đó bảo đảm cho cả anh và em, trước mắt chúng ta chỉ đính hôn và đăng ký kết hôn thôi, chờ khi em tốt nghiệp, chúng ta mới tổ chức đám cưới, chịu không?”
Sau khi biết mẹ ruột của Tĩnh Hàm là Phương Nhã, lòng anh thật sự không yên một chút nào.
Tuấn Hào trốn thoát chưa rõ tung tích bây giờ lại có thêm quả bom nổ chậm, quá nhiều yếu tố có thể cướp cô gái nhỏ của anh đi, anh không thể không lo lắng được.
Còn Tĩnh Hàm thì nghĩ có lẽ anh sợ cô lại suy nghĩ nhiều nên mới đưa ra quyết định này, trong lòng không khỏi cảm thấy ngọt ngào.
Đối mặt với người đàn ông chu đáo như thế, cô muốn không động lòng cũng khó.
Vì thế cô gái nhỏ Tĩnh Hàm gật đầu rồi nói nhỏ:
“Ừ, chúng ta đính hôn đi.”
Sở Thần nhìn vành tai đỏ ửng của Tĩnh Hàm, toàn thân đột nhiên khô nóng.
Từ sau lần phát sinh quan hệ ở khách sạn, đã hai tháng rồi anh không chạm vào cô. Mắt thấy cô đã chấp nhận mình, Sở Thần không tiếp tục nhịn nữa, anh bế cô bước nhanh lên lầu.
Rầm.
Tiếng đóng cửa nóng vội vang lên như minh chứng cho chủ nhân của nó đang gấp gáp đến mức nào.
Thời hạn trả nợ đã đến, Sở Thần để Phương Nhã tự mình mang tiền đến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479746/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.