“Năm mươi triệu đô?”
Sở Thần nhìn Phương Nhã như nhìn một con ngốc.
“Mạng của cô chưa đến một phần mười con số này nữa đấy.”
Phương Nhã nhìn ra sát khí trong mắt Sở Thần, nhưng bây giờ cô ta đã bất chấp tất cả, cô ta đặt cược anh rằng anh sợ Tĩnh Hàm sẽ bài xích mình mà thỏa hiệp với cô ta.
Hiển nhiên cô ta đã đúng, Sở Thần thật sự đã chịu uy hiếp, anh biết rõ tính cách của cô gái nhỏ, cô lương thiện tốt bụng, ngoại trừ một lần dũng cảm chịu ủy thân làm người của anh để cầu anh che chở ra, cô chưa từng làm chuyện gì trái với đạo đức, thậm chí cả Tuấn Hào hại cô ra nông nỗi này, cô cũng chỉ muốn anh ta ngồi tù mà thôi.
Nếu cô biết Phương Nhã là mẹ mình, mặc kệ anh đảm bảo hai người chưa từng phát sinh quan hệ đến cỡ nào, ngoài mặt cô sẽ không nói gì nhưng trong lòng đã hình thành vách ngăn đẩy anh và cô càng xa nhau hơn.
Vì thế anh tuyệt đối không thể để cô biết chuyện.
“Tôi sẽ cho cô một trăm triệu đô.”
Đôi mắt Phương Nhã sáng lên, con số này có thể để cô ta sống sung sướng quãng đời còn lại.
Lúc này Sở Thần nói tiếp:
“Nhưng cô phải cút ra nước ngoài vĩnh viễn không trở về. Tôi biết cô đang thiếu nợ bọn giang hồ, tôi sẽ giúp cô xử lý khoản nợ kia và cho thêm một trăm triệu đô, thế nào?”
Một trăm triệu đô, gần ba ngàn tỉ, con số thiên văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479745/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.