“Buông tôi ra!”
“Xin anh làm ơn tha cho tôi...”
“Có ai không cứu tôi với...”
“Aaaa...”
Tiếng gào khóc ai oán của Tĩnh Hàm vang vọng khắp biệt thự khiến người ta nghe mà rùng mình, người trong nhà biết rõ cuộc đời của một cô gái sắp bị phá hủy nhưng người không vì mình trời tru đất diệt, họ chỉ muốn sống và lo cho gia đình của mình mà thôi.
Trên lầu, Tuấn Hào thỏa mãn thưởng thức hình ảnh Tĩnh Hàm vùng vẫy trong tuyệt vọng, đôi mắt của anh cong cong ý cười giống như đang nhìn con mồi đang chết dần chết mòn vậy.
Anh dùng tay xoa nắn một bên ngực của cô, môi kề sát vào tai cô, nói:
“Mẹ con em rất giống nhau, không chỉ mặt mũi mà còn cả dáng dấp, nhưng khác ở chỗ bà ta sinh con rồi nên nơi này nhão nhoẹt không được đàn hồi như của em, ban đầu bà ta bắt tôi mỗi ngày phải xoa cho bà ta khiến tôi cảm thấy vô cùng ghê tởm gớm ghiếc, nhưng sau khi quen dần tôi lại tìm ra khoái cảm. Ha ha, có lẽ ả đàn bà kia không ngờ hai mẹ con bà ta lại phải hầu hạ chung một người đâu nhỉ?”
Nhớ lại ngày tháng chung sống với người phụ nữ biến thái kia, đôi mắt của Tuấn Hào trở nên đỏ ngầu, môi của anh giãn rộng ra hai hàm răng nghiến chặt vào nhau trông cứ như kẻ sát nhân khát máu.
Anh giật phăng chiếc áo lót trên người cô xuống, tiếp đến thè lưỡi ra liếm láp một vòng quanh nhũ hoa rồi cắn mạnh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479679/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.