Thu Giai đương nhiên sẽ không dễ dàng để Tuấn Hào đi tìm Tĩnh Hàm bèn chạy nhanh tới chắn trước mặt anh, nói:
“Cậu là chủ nhân của buổi tiệc, không nên để mọi người ở lại mà rời đi đâu.”
Thấy Tuấn Hào nhíu mày sắp sửa bạo nộ, Thu Giai vội vàng nói thêm:
“Chẳng phải chú Phước đã kêu cậu nên mở rộng quan hệ kết giao với bạn bè sao? Nếu cậu tự ý bỏ đi như vậy truyện ra danh tiếng xấu thì không hay đâu, huống chi... Tĩnh Hàm cũng không thể chạy đi đâu xa, đợi tiệc tan rồi hẵng tìm cô ta.”
Lúc nói câu cuối, Thu Giai nghiến chặt hai hàm răng của mình, trên mặt cũng không giấu được phẫn hận.
Đáng chết, đợi khi cô ta chính thức trở thành bạn gái của Tuấn Hào rồi nhất định sẽ cho người rạch nát mặt con hồ ly tinh Tĩnh Hàm kia ra rồi bán cô vào ổ chứa cả đời này đều phải sống trong nhơ nhuốc bẩn thiểu.
Tuấn Hào nhìn chằm chằm vào bóng đêm trước mặt, sau đó hậm hực quay lại buổi tiệc, không phải vì anh sợ sẽ không kết giao được bạn bè như lời Thu Giai nói mà chỉ không muốn để người khác thấy anh quan tâm Tĩnh Hàm quá mức.
Huống chi Thu Giai nói đúng, cô không chạy thoát được.
Tĩnh Hàm chạy nhanh lên phòng của mình, trốn trong nhà vệ sinh khóc nấc, cô biết nước mắt là thứ vô dụng nhất, dù cô có khóc mù thì đám người ngoài kia vẫn sẽ dùng đủ mọi thủ đoạn sỉ nhục tra tấn cô nhưng cô có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479676/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.