Tuy rằng đây chỉ là suy đoán nhưng chuyện xảy ra nhiều lần, trùng hợp quá mức nên Tĩnh Hàm muốn không tin cũng không được, nếu người tốt bụng kia là một hồn ma thì đã có thể giải thích được nguyên nhân tại sao cô không nhìn thấy ai mang đồ ăn cho mình rồi.
Tuy nhiên vui vẻ qua đi sắc mặt của cô đột nhiên trắng bệch, nếu người nọ là hôn ma vậy có phải đã nhìn thấy cô bị Tuấn Hào làm nhục rồi hay không?
Chỉ cần nghĩ đến người bạn duy nhất quan tâm mình ghê tởm mình, toàn thân Tĩnh Hàm lại run lên, cô cảm thấy bản thân không còn sạch sẽ nữa, không xứng làm bạn với hồn ma kia.
Linh hồn vừa trừng trí đám con gái nói xấu Tĩnh Hàm xong thì thấy cô đang không ngừng run rẩy, anh lo lắng bay vòng quanh người cô muốn tìm xem cô đã gặp phải vấn đề gì thì nhưng vô ích.
Từ góc độ của anh nhìn qua thì phát hiện đôi môi cô đã trở nên trắng bệch.
“Cô gái nhỏ này bị cái gì vậy? Chẳng lẽ có đứa nào đùa ác với con bé?”
Lúc này linh hồn gấp đến mức vò đầu bứt tóc, bàn tay vô tình khẽ chạm vào tay của Tĩnh Hàm, ngay lập tức cô cảm nhận được làn gió mát lạnh trên da thịt, tâm trạng đang hỗn loạn nhanh chóng được trấn an.
Cô khẽ thở ra một hơi, thầm nghĩ nếu hồn ma ghét bỏ cô thì hôm nay đã không giúp cô nhiều như vậy, có lẽ người nọ thương xót cô nhiều hơn chăng?
Nghĩ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479662/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.