Liếc mắt nhìn qua, không ngờ tốc độ của con gái không hề chậm hơn mình, nhổ lông còn sạch hơn nàng, trong lòng thầm có chút kinh ngạc.
Nói đùa chứ, cũng không nhìn thử xem kiếp trước Tiểu Thảo làm gì. Gà quay mà tiệm món kho của nàng làm ra là ngon nhất, mỗi ngày đều phải làm ba bốn mươi con gà, không thuần thục mới là lạ đấy!
Ánh mắt Tiểu Thảo xoay vòng cười nói tiếp: "Con không cần tiền công, Chu thẩm cho con bộ lòng của bốn mươi con gà là được rồi!"
“Con lấy bộ lòng của gà làm gì? Không lẽ thật sự muốn lấy ăn chứ? Thảo Nhi, mẹ biết tình hình trong nhà không tốt, quanh năm thường xuyên không được ăn món mặn, nhưng cũng không thể ăn đồ bẩn thế này được! Như vậy đi, lần sau mẹ đem bán đồ thêu, mua một cân thịt về cho con ăn một bữa ngon nhé...”Nụ cười trên mặt Liễu thị dần dần nhạt đi, trong mắt dâng lên một tia tự trách và áy náy.
"Mẹ, người cũng đừng để ý, mấy thứ lòng mề này thật sự dùng ăn được mà!” Tiểu Thảo âm thầm kinh ngạc, không phải nói thời cổ đại thường ăn nội tạng hay sao? Chẳng lẽ đây chỉ là lời đồn?
Phương thị cười giảng hòa, nói: "Đứa trẻ đã lớn, có chủ ý của mình, Mộ Vân muội muội, muội cứ để cho nó thử một chút xem sao! Tiểu Thảo, mấy thứ tiết gà và lòng mề này con cứ lấy về, tiền công ta vẫn sẽ cho!"
Dư Tiểu Thảo lắc đầu nói: "Chu thẩm, bọn con cũng không thể lấy tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam/3121801/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.