Nàng dùng cây kéo cắt ruột gà ra, dùng nước lạnh lấy phân gà trong ruột ra. Lúc sửa lại hậu viện, nàng đặc biệt nhờ người ta làm một cái rãnh ở cạnh giếng, thông thẳng đến hố phân phía sau nhà vệ sinh. Như vậy, ở cạnh giếng giặt quần áo rửa đồ ăn, nước dơ có thể tự động chảy đi.
"Thảo Nhi, mẹ có thể giúp gì không?” Liễu thị cũng không thể nhẫn tâm nhìn hai chị em bận rộn, đi tới hỏi.
Dư Tiểu Thảo cười với nàng một tiếng, nói: "Mẹ, người tới đúng lúc lắm. Muối hột trong nhà có còn chút nào không? Mẹ lấy một ít ra, rồi mạnh tay chà xát muối vào mặt bên trong của ruột gà, làm như vậy sẽ không có mùi vị khác thường nữa."
"Chà xát bằng muối hột? Con chắc chắn thứ này có thể bán lấy tiền à? Đừng để đến lúc đó bán thì không bán được, ăn cũng không ăn hết, lãng phí vô ích mấy món này!” Tuy ở cạnh biển, muối hột dùng một văn tiền có thể mua hơn nửa lọ, nhưng Liễu thị tiết kiệm thành thói quen, cho nên không nhịn được nhắc nhở.
Tiểu Thảo nhếch miệng lên, nói: "Mẹ! Người yên tâm đi! Công thức làm những thứ này của con, cũng đều do thần tài gia điểm hóa, tuyệt đối không sai đâu!"
Tiểu nha đầu lấy thần linh ra làm bùa hộ mệnh, Liễu thị cũng không nói gì nữa, ngồi xổm người xuống cố gắng chà rửa ruột gà. Nàng làm rất nghiêm túc, rất sợ nếu không sạch sẽ sẽ cản chân con gái.
Tiểu Thảo bắt đầu chuyên tâm đối phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam/3121798/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.