Độ trân quý của cà chua bi, Lý Mộng Như đã được biết đến. Mặc dù nhà họ cũng chỉ nhờ may mắn mới mua được một lần hai lần mà thôi. Một hộp nhỏ có hơn mười quả, con cái của vợ cả mới có may mắn được chia một hai quả. Những đứa con của vợ lẽ như nàng, dù được sủng ái cũng chưa chắc có cơ hội thể có được nếm.
Không nghĩ tới, trái cây chỉ nghe qua trong miệng đích tỷ, lúc này lại đang được đặt ở bên cạnh tay nàng, còn không chỉ có một hai quả mà là đầy một đĩa trái cây, gì cũng phải có đến mấy chục quả chứ?
“Nếm thử một chút, ta và mẹ nuôi trồng trong nhà ấm, hương vị còn ngon hơn trồng trong lều lớn chút nữa!” Mỗi ngày đều có nàng lén tưới nước linh thạch cho cà chua bi, hương vị đương nhiên sẽ ngon hơn ở lều lớn. Hơn nữa còn cực có lợi đối với thân thể!
Lý Mộng Như thật cẩn thận dùng tay cầm một quả lên, lại liếc mắt nhìn Dư Tiểu Thảo một cái, tựa như đang xác nhận thật sự cho nàng ấy ăn. Thấy Dư Tiểu Thảo mỉm cười gật đầu một cái, sau đó cũng tự lấy một quả từ trong đĩa bỏ vào miệng mình, Lý Mộng Như mới hơi chần chờ đưa cà chua bi đến bên miệng, dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn một miếng nho nhỏ.
Trong ngọt thanh mang theo vị hơi chua, một loại vị giác xa lạ lan tràn giữa môi răng, cảm giác hạnh phúc từ trong miệng lưỡi dần thấm nhập vào trong trái tim. Khó trách đích tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam/3121004/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.