“Quan sai?” HứaThảo sửng sốt, nghĩ nghĩ một chút, kéo Lí thị đi vào bờ ruộng bên cạnh,đứng ổn định rồi mới nói: “Nương, chúng ta về xem thử, con không có làmchuyện xấu gì, cho nên quan sai tim con chắc cũng không phải chuyện gìtệ, nếu con lỗ mãng chạy trốn nói không chừng còn liên lụy mọi người.”
Lí thị vẫn còn có chút hoảng sợ, lắp bắp: “Này… này…”
“Đi thôi, nương.” Hứa Thảo vác cuốc lên vai, lôi ko1 Lí thị trở về nha.
Còn chưa đến cửa cổng, từ xa Hứa Thảo đã nhìn thấy một vài vị quan sai mặtkhông chút thay đổi, thậm chí còn có chút hung ác đứng trong sân. Nhìnbộ dáng bọn họ, trong lòng Hứa Thảo cũng có chút bồn chồn, nàng nghĩthầm, quả thật mấy ngày nay nàng đâu có trêu chọc chuyện gì a, cuối cùng đành kéo tay Lí thị đi đến trước mặt mấy người quan sai hỏi: “Vài vịquan sai đại nhân này, không biết các ngài tìm dân phụ có chuyện gì?”
Một tên trong số mấy người quan sai đó đi lên vài bước, đánh giá Hứa Thảo từ trên xuống dưới một phen, xong hỏi:
“Ngươi chính là Hứa Thảo sao?”
“Đúng là dân phụ.”
Quan sai đại nhân nghe xong, liền vung tay nói: “Đi, mau cùng chúng ta đến quan phủ.”
Hứa Thảo có chút hoảng, vội hỏi: “Đại nhân, nhưng là dân phụ đã phạm vào sai lầm gì?”
Lí thị hai mắt cũng đẫm lệ nhìn quan sai nói: “Đại nhân a, Đại nha nhà tarốt cuộc phạm phải lỗi gì a? Các ngài vì sao phải bắt con bé a?”
“Không có phạm tội gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/3224621/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.