Người đến đều là thôn dân kế bên, nhìn thấy Hứa lão cha và Hứa Thảo đều ởnhà, vội vàng bước lên cười tủm tỉm chào hỏi, nói rõ ý định đến, mọingười đều muốn mua khoai tây.
Hứa lão cha nghe xong, mừng rỡ, vội nói: “Được, được, trong nhà còn một ít khoai tây, giá vẫn giữ như cũ,nói vậy là mọi người đều biết rõ, tuy nhiên khoai tây không còn nhiềunên mỗi người chỉ được tầm một trăm cân thôi.”
Thôn dân nghe Hứa lão cha nói xong cũng vui mừng, đều là người quen biết, khoai tây của Hứa Thảo đều bán hết cho bọn họ.
“Vậy cám ơn Hứa lão nhé, chúng ta có tầm chín người, ông xem rồi đem toàn bộ số khoai tây dư chia hết cho chúng ta đi.”
Lão thái bà ở trong phòng nghe thấy tiếng nói, cuống quýt từ trên khángngồi dậy, nhanh chân đi ra ngoài, gắt gao trừng mắt nhìn Hứa lão chanói:
“Ngươi nếu dám bán khoai tây cho người khác, lão nương tađánh gãy chân của ngươi. Chưa từng thấy con rể nhà ai bất hiếu như vậy,lão nương thật hối hận a, vì sao lại gã một đứa khuê nữ tốt cho ngươichứ...” Lão thái bà nói xong, nằm trên đất lăn vài vòng, rồi bắt đầu bùlu bù loa khóc lớn, vừa khóc vừa vỗ đùi chan chát.
Hứa lão cha vẻ mặt xấu hổ, đúng im không nhúc nhích.
Lí thị đi từ trong phòng nha, nhìn thấy bà ta như vậy, tức giận sắc mặt đỏ bừng mắng: “Bà cũng đừng có ở đây mà gây loạn nữa, mau đi về đi, dù sao khoai tây của ta cũng không bán cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/3224620/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.