Châu Kinh Duy cười cười gật đầu, nói: “Hôm đó ở khán phòng tôi đã nhìn thấy cô, cô ngồi bên cạnh Vi Nguyệt, là bạn cùng phòng của cô ấy đúng không?”
Trần Dịch Hân lúc này mới phát hiện, người đàn ông trước mặt chính là vị khách quý của hiệu trưởng hôm lễ khai giảng.
Cô vội càng nói: “Chào....chào ngài! Ngài muốn tìm Vi Nguyệt sao? Tôi giúp ngài gọi cô ấy xuống.”
“Không cần gọi cô ấy xuống, tôi có chút đồ, cô giúp tôi đưa cho cô ấy là được rồi.”
Châu Kinh Duy cười nói, lấy ra từ trong túi áo một thẻ ăn.
Anh cười không chút tính công kích, thậm chí còn có vài phần gần gũi: “Cô ấy tối hôm qua làm rơi ở chỗ tôi.”
Trên thẻ là hình của Trình Vi Nguyệt, một khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, ngũ quan tinh tế.
Trần Dịch Hân hai tay nhận lấy, nói: “Vâng, tôi giúp ngài đưa cho cô ấy.”
Châu Kinh Duy nói cảm ơn, đàng hoàng lịch sự.
Anh dừng một chút, mới thấp giọng hỏi: “Vi Nguyệt hôm nay khả năng tâm tình không tốt, phiền mọi người chiếu cố nhiều hơn, nếu như có chuyện gì, có thể liên hệ với tôi.”
Châu Kinh Duy lấy một tấm danh thiếp đưa cho Trần Dịch Hân.
Trần Dịch Hân đỏ mặt nói được, cầm tấm danh thiếp và hộp cơm đi về kí túc xá.
Lúc chuẩn bị vào, cô không nhịn được, lại nhìn người đàn ông ở phía xa một cái.
Châu Kinh Duy mặc một chiếc áo khoác màu nhạt, đôi mắt sau cặp kính lười biếng tao nhã, anh đang cúi đầu nhìn chiếc khăn trong tay, không biết đang nghĩ gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nhiet-hon/451223/chuong-30.html