Cũng chính vì vậy, cô hơi ngây người một lúc, sau đó mới hạ mắt, trả lời Triệu Hàn Trầm: “Được.”
Thật sự là ngoan không chịu nổi.
Triệu Hàn Trầm vừa ý, xoa xoa tóc cô, dỗ dành: “Ninh Ninh thật ngoan, đi đi.”
Trình Vi Nguyệt lúc này mới rời đi.
Châu Kinh Duy ngồi trên sô pha nhìn một màn trước mắt, ánh mắt áp xuống, đều là âm u.
Anh là luật sư, đối với tính cách con người và suy nghĩ thật sự trong nội tâm, có năng lực quan sát vượt trội so với người thường.
Anh có thể nhìn ra, cô vốn dĩ không hề vui vẻ.
Triệu Hàn Trầm không hề chiếu cố cô thật tốt, đúng không?
Suy nghĩ này chính là thuốc độc, trái tim giống như bị tạt axit vô cùng đau đớn.
Có một giây phút, Châu Kinh Duy muốn gọi Trình Vi Nguyệt lại.
Anh muốn hỏi cô: “Có phải hay không không vui vẻ?”
Nhưng quá vượt giới hạn, cũng quá đường đột.
Cô thậm chí còn không nhận ra anh.
Anh cúi đầu, bất động thanh sắc lấy tay đè thái dương.
Triệu Hàn Trầm đã ngồi xuống phía đối diện anh, ý cười của anh như một cơn gió, nói với Châu Kinh Duy: “Cô ấy là Trình Vi Nguyệt, là bạn gái của tôi.”
Vi Nguyệt
Vi Nguyệt.
Tên thật là dễ nghe.
Động tác của Châu Kinh Duy hơi dừng, chầm chậm dừng lại, lúc ngẩng đầu lên lại hơi nhấc gọng kính ở trên sống mũi.
Một loạt những động tác nhỏ, cuối cùng cũng che giấu được những cảm xúc chân thật trong nội tâm.
Anh không trả lời Triệu Hàn Trầm, chỉ đem văn kiện ở trong tay ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nhiet-hon/272008/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.