“Phanh ——”
Mục Tri Hứa vừa có ý thức thì phát hiện mình bị đạp một cái vô cùng mạnh, thân thể gầy gò như một con diều bị đứt dây bay thẳng ra ngoài, nàng nén sự đau đớn nơi lồng ngực, mở to mắt nhìn quang cảnh đang diễn ra!
Lọt vào trong tầm mắt của nàng là một con dao bổ củi đang lao thẳng đến, nàng vội vàng lăn một vòng ngay tại chỗ, tránh né công kích của đối phương.
Không kịp quan sát tình huống xung quanh, nàng cắn răng chịu đựng cơn đau trên cơ thể mà cắn răng đứng lên, lập tức giáp lá cà với đối phương.
Tuy rằng nàng không có nhiều sức lực, nhưng nàng vận dụng kỹ xảo nhuần nhuyễn, ra tay thập phần tàn nhẫn, không chút lưu tình nào.
Chỉ nghe “rắc” một tiếng, đối phương đã bỏ mạng ở trong tay nàng.
Nàng ném thi thể của đối phương xuống, có phần hơi ghét bỏ duỗi tay phủi phủi quần áo, tiếp đó nàng sửng sốt trong nháy mắt!
Tình huống gì đây chứ?
Nàng trừng mắt, thấy quần áo trên người mình rách rưới đến khó tả, nàng có chút không thể tưởng tượng được mà nhìn kỹ người nàng đã giết lúc nãy.
Quần áo tả tơi, sắc mặt vàng như nến, gầy đến nỗi nếu nói là da bọc xương thì cũng không phải đang nói quá, đây… là dân chạy nạn!
Mục Tri Hứa im lặng một hồi, sau đó cũng hiểu rõ tình cảnh hiện tại của bản thân, không tiếp tục nghĩ nhiều nữa, nàng nhặt dao bổ củi trên mặt đất lên, chạy thật nhanh về phương hướng đang hiện hữu trong tâm trí.
Nàng phải nhanh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-truong-ty-man-cap-dai-lao-chay-nan-di-lam-ruong/950132/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.