Hai mươi hai tháng chín, Trần A Ngọc đón dâu. Trần A Phúc và Tiểu Ngọc Nhi không có đi, Sở Lệnh Tuyên mang Sở Hàm Yên và Minh Ca Nhi đi. Hòa vương gia cũng không tự mình đi, nhưng kêu trưởng quan đưa lễ trọng. Cái này khiến Trần gia vô cùng vinh quang, phụ tử Trần Thực đều sắp mừng điên rồi.
Ngày hôm sau tân nương tử nhận thân, Trần A Phúc làm thành Đường tỷ nên cũng đi.
Tân nương tử Mao thị tư sắc trung đẳng, thiên về đẫy đà, thái độ làm người còn tính hào phóng hiểu lễ. Trong nhà nàng có tiền, nghe nói của hồi môn mười dặm hồng trang, còn có một nghìn mẫu ruộng tốt, cùng với một vạn lượng bạc đáy hòm.
Cái này khiến Trần Thực và Trương thị hỉ cực, cũng làm cho Trần Nghiệp và Hồ thị đỏ mắt không thôi. Hồ thị còn nói một ít lời nói chua lòm không dễ nghe, cảm thấy nhị phòng giúp tam phòng là thật, tam phòng tìm con rể, nhi tức đều tốt. Mà giúp đại phòng là giả, không có tìm nhà chồng có tiền cho A Cúc.
Trần lão thái mắng: "Đàn bà thối, mày cũng đừng lại thêu dệt chuyện nữa. Đều là mày trước kia làm nhiều chuyện hỏng lương tâm bỉ ổi như vậy, quan hệ đại nhi cùng Nhị nhi, Tam nhi của ta mới xa lạ. Còn có, nồi nào nắp vung đó, A Cúc bị mày nuông chiều không ra hình sạng, như thế nào có thể so với A Ngọc cùng A Mãn. Tìm cái nhà chồng kia, đã là trèo cao rồi. Nếu như mày còn dám thêu dệt chuyện, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-kieu-co-phuc/943015/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.