Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc liếc mắt nhìn nhau, không biết Sở gia có bị liên lụy không, thư Hầu phủ có lẽ sau hôm nay sẽ đến.
Mặc kệ nói thế nào, Vinh Chiêu bị phạt vào trong chùa ba tháng, đây tóm lại là chuyện tốt, Sở Hầu gia cuối cùng có thể thoát ly nanh vuốt nàng ta thời gian ngắn, cũng có thời gian làm một chút chuyện hắn muốn làm.
Mấy người…khác nghe nói Vinh Chiêu công chúa bị thái hậu kêu đi Báo Quốc tự chép kinh ăn chay, đều cười ra tiếng. Bọn họ biết rõ Sở Lệnh Tuyên hận Vinh Chiêu hận đến hộc máu, chỉ là không dám nói rõ.
Sau đó, mấy người lại nói chuyện hôm nay Hà Phó Tổng Binh thỉnh người làm mai đi Trần phủ cầu hôn.
Giao đại nãi nãi nhỏ giọng nói với Trần A Phúc: "Hà nhị lòng dạ độc ác, đánh nữ nhân một chút cũng không chùn tay. Muội muội của cô gả đi..."
Trần A Phúc cũng không thể nói nhân phẩm muội muội mình không tốt, rơi xuống nước là nàng ta tự mình chủ trương. Chỉ phải nói: "Cha ta cũng không đồng ý Nhị muội muội của ta gả cho Hà nhị, còn nói tìm cho nàng hậu sinh ở địa phương xa gả đi. Nhưng Nhị muội muội ta lại không phải Hà nhị thì không gả, nói thân thể nó đã bị Hà nhị chạm qua, không thể lại gả cho nam nhân khác." Lại cười nói: "Nhị muội muội ta tâm tính bền bỉ, có khí khái nam nhi, cũng không phải là mặc người gây khó dễ."
Giao đại nãi nãi cùng Lưu phu nhân, Tần phu nhân cũng đã được nghe nói chuyện Trần Vũ Huy đụng tường từ hôn, đều cười nói: "Nếu như Trần nhị cô nương thật có thể quản được Hà nhị, trên đời ít đi một người gieo họa, nàng cũng làm được một chuyện công đức vô lượng."
Trần A Phúc cười gật đầu, thầm nói, nếu Hà nhị có thể thu phục Trần Vũ Huy, đồng dạng trên đời cũng ít đi một người gieo họa.
Nắng gắt cuối thu đủ nóng, vào ban ngày mặt trời trên đỉnh đầu, ánh mặt trời đâm vào người mắt mở không ra. Cho dù bọn họ ngồi ở địa phương râm mát, cũng cảm thấy sóng nhiệt cuồn cuộn.
Trần A Phúc kêu người đi bưng nước đá bào lên, lại kêu lên với bọn nhỏ trong sân: "Đều lại đây, xem thẩm làm cái gì ăn ngon cho mấy đứa."
Bọn nha đầu bưng mấy khay đi tới, trên khay bày mười cái chén sứ trắng tinh tế, trong chén là dưa hấu cắt khối đỏ tươi, trên mặt đổ vào chè đậu đỏ màu tím, nho khô màu xanh lá cây, cùng với viên băng nhỏ sáng lấp lánh, vô cùng tươi đẹp đẹp mắt.
Đại Bảo và Yên Nhi, Lý Hiên thích ăn nước đá bào nhất, sợ bọn họ ăn bị đau bụng, Trần A Phúc mỗi ngày chỉ ở sau khi nghỉ trưa cho bọn họ ăn một chén nhỏ.
Lý Hiên chạy trước nhất, trong miệng còn hưng phấn mà la ầm lên: "Nước đá bào, nước đá bào, ăn ngon."
Những hài tử khác đều vây quanh lại đây, rửa sạch tay, liền bưng ăn.
Vô luận là người lớn hay hài tử, sẽ không có ai không thích món ăn nhẹ này.
Sau khi ăn xong, hài tử lớn chút muốn ăn nữa cũng thẹn thùng đòi, Giao Lộ Thâm cùng Lưu Ngao tuổi còn nhỏ hơn chút liền nâng chén nói với Trần A Phúc: "Thẩm tử, nước đá bào này ăn ngon thật, còn muốn ăn."
Trần A Phúc cười nói: "Nước đá bào mặc dù ăn ngon, lại không thích hợp ăn nhiều. Lát nữa liền muốn ăn bữa cơm trưa, thẩm tử chuẩn bị thức ăn ngon hơn. Đợi đến buổi chiều lúc nóng nhất, lại cho các con ăn một chén."
Nhìn thấy nhóm người lớn cũng vẫn chưa thỏa mãn, Trần A Phúc lại cười nói: "Món này vô cùng dễ làm..." Liền nói biện pháp làm nước đá bào.
Tần phu nhân cười nói: "Ai da, cách làm món thức ăn này xác thực đơn giản, như thế nào chúng ta liền không thể nghĩ ra được đây? Không trách được Sở tướng quân trước kia liên tục không chịu thành thân, vừa gặp phải Sở phu nhân liền không phải cô thì không cưới, Sở phu nhân thật là vừa xinh đẹp, lại còn giỏi giang."
Nói làm mọi người cười to, Sở Lệnh Tuyên cũng cười được rất là vui vẻ.
Buổi trưa, mọi người đi nhà ăn Tây Sương ăn cơm. Bàn thức ăn lại nhận được tán dương một phen, vài người mẫu thân còn lần nữa dặn dò tiểu hài tử hơi nhỏ, không thể ăn được quá nhiều, không dễ tiêu hoá.
Trần A Phúc lại cười nói: "Thích ăn món ăn nhà thẩm, về sau liền đến nhà thẩm chơi nhiều."
Mấy hài tử cùng nhau đáp ứng, vui vẻ tiếp nhận lời mời, lại chọc cho mọi người mừng rỡ.
Các nam nhân còn đang uống rượu, nữ nhân hài tử đã ăn cơm xong, lại đi hậu viện chơi, chỉ có mấy người hài tử Lý Hiên, Giao Lộ Thâm, Sở Hàm Yên đi nghỉ trưa.
Chờ mấy người hài tử tỉnh lại, lại ăn nước đá bào, những khách nhân mới cáo từ về nhà.
Bọn họ vừa đi, Sở Lệnh Tuyên liền lấy ra xem thư buổi trưa Hầu phủ kinh thành phái người đưa tới.
Sau khi xem xong, nói với Trần A Phúc: "Tam thúc nói, Vinh Chiêu đã đi Báo Quốc tự ăn chay ba tháng, còn trách cứ phụ thân và Tam thúc, nói bọn họ quản gia bất lực, có lẽ sẽ còn phái trong cung đến trách cứ ông nội..."
Hoàng thất mất mặt, cuối cùng vẫn chỉ có tìm về ở trên người hạ thần. Sở gia mặc dù trên mặt mũi không đẹp mắt, nhưng cũng không có tổn thất tính thực chất.
Sở Lệnh Tuyên còn nói: "Tam thúc nói, tin tức thương thế chân của Cửu hoàng tử tốt lên đã truyền ra phạm vi nhỏ ở trong trong triều, Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử hẳn là đã biết. Kỳ quái là, Nhị hoàng tử mặc dù khiếp sợ, nhưng không hề bối rối giống như Vương hoàng hậu cùng người Vương gia..."
Lẽ nào Nhị hoàng tử biết cái gì?
Nghĩ đến lão hòa thượng lời nói, Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc lại có một chút hoảng hốt.
Đặc biệt là Trần A Phúc, nàng đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, trong lòng lại là sóng to gió lớn. Nghe Sở Lệnh Tuyên nói chuyện đã qua, Nhị hoàng tử vốn là người bảo thủ, chỉ biết là đấu cùng nhất phái Tam hoàng tử đến khó hoà giải. Lại ở sau khi hắn trọng thương thì tính tình đại biến, đột nhiên làm khó dễ đánh Cửu hoàng tử cùng Sở gia trở tay không kịp, cũng đánh Hoàng thượng một cái trở tay không kịp. Khiến Cửu hoàng tử tàn tật không cách nào thừa kế ngôi vua, quan lộ thật tốt của Sở Hầu gia giữa đường gãy gánh, Hoàng thượng không còn cách nào chỉ phải để cho Đan Tiệp Dư lần nữa vụng trộm sinh một long tử tiếp theo, còn trộm long tráo phượng đưa long tử đi dân gian nuôi lớn...
Sẽ không phải là Nhị hoàng tử trùng sinh (sống lại),biết rõ Cửu hoàng tử nhà ông bà ngoại thật sự là Viên gia, biết rõ ý tưởng Hoàng thượng là để cho người có huyết mạch Viên gia thừa kế ngôi vị hoàng đế, biết rõ Sở gia là người Hoàng thượng cho Cửu hoàng tử. Hoặc là nói, đời trước của hắn Cửu hoàng tử thật sự ở dưới sự nâng đỡ của Sở gia leo lên ngôi vua, hắn là trở về nghịch thiên cải mệnh?
Nàng lại nghĩ tới lời nói năm ngoái lão hòa thượng cùng nàng, khi đó không suy nghĩ nhiều như vậy, bây giờ nghĩ lại, nàng có một chút hiểu.
Lão hòa thượng nói: "... Lão nạp chỉ phải nhìn quỹ đạo vận mệnh bị người nghịch chuyển mà bất lực, nhìn nhiều người chết oan chết uổng như vậy mà giải cứu không được..."
Câu "Quỹ đạo vận mệnh bị người nghịch chuyển" này, chính là rất rõ ràng đang nói có người muốn nghịch thiên cải mệnh!
Bây giờ nhìn lại, người muốn nghịch thiên cải mệnh, chính là Nhị hoàng tử.
Ngẫm lại, mình cũng xuyên việt, lại đến một người trùng sinh cũng không kỳ quái.
Nhị hoàng tử biết rõ chân Cửu hoàng tử khỏe lại, cũng không bối rối giống như hoàng hậu cùng Vương gia, như vậy hắn nhất định biết rõ Sở gia sắp gặp phải cái gì.
Nếu như Sở Hầu gia không bị buộc trèo lên Vinh Chiêu, khẳng định là quan lộ Sở gia phát triển tốt nhất, đời trước Cửu hoàng tử cũng có thể là ở dưới ủng hộ của hắn mà thuận lợi đăng vị. Mà một đời này trong tay Sở Hầu gia không có thực quyền, Sở gia phát triển tốt nhất là Tam lão gia. Hắn ở quân đội tây bộ kinh doanh gần hai mươi năm, lại có Hoàng thượng trong bóng tối ủng hộ, vô số tâm phúc. Bây giờ là Tả quân phủ đô đốc Đồng Tri, quản là quân đội bắc bộ, chiếu năng lực cùng thủ đoạn của hắn, nhất định sẽ có thật nhiều người nguyện ý nghe hắn sai phái...
Nếu như Sở gia sắp gặp phải là "Nhân họa", vậy vô cùng có khả năng là Sở Tam lão gia gặp chuyện không may. Hắn xảy ra chuyện, Sở gia liền xong.
Đương nhiên, có lẽ còn có tai họa gì khác, bọn họ còn chưa đoán được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]