Editor: ChieuNinh_dd.lequydon 
Dọc theo đường nhỏ đi về phía nam đi hơn một trăm mét, lại đi sang hướng tây mấy chục mét, thì đến một cửa vào một sâ viện. Sân nhỏ tường rào cao chừng một người, gạch đất xây thành. Tiến vào cửa gỗ rắn chắc, phòng chính ba gian mang hai gian phòng bên, còn có đông sương phòng cùng tây sương phòng, gạch ngói xanh, khí phái cực kỳ. Cái nhà này, ở trong toàn bộ thôn cũng được coi là một trong những khu nhà cao cấp. 
Trong sân cũng rất lớn, bên trong có một cây táo, một cây liễu, một cái bàn đá bốn cái ghế đá, buộc trên tàng cây lá một con chó lớn đang điên cuồng sủa bọn họ. 
Sân viện rộng này chính là Tam thúc Trần Thực làm mua bán nhỏ ở phủ thành xuất tiền tu sửa, năm ngoái mới sửa xong, mới tinh. 
Bên cạnh bàn đá, một tiểu cô nương mười hai mười ba tuổi đang dẫn hai đứa bé chơi đùa. Tiểu cô nương mặc áo kép màu xanh lá cây, quần áo trong màu trắng. So với áo kép ngoài mặc dù phai màu, quần áo trong cũng được giặt có một ít ố vàng, nhưng dù sao không có miếng vá. Người miễn cưỡng được coi là thanh tú, mắt xếch, đuôi mắt cụp, da trắng, chỉ là điêu ngoa cùng hận ý trong mắt không giảm mấy phần. 
Nàng ta gặp người nhà này, "Hừ" một tiếng, lại nói một câu: "Bẩn chết, mặt cũng không rửa sạch sẽ mà tới nhà làm khách." Sau đó hất đầu, tiến vào đông sương. 
Đây chính là Trần A Cúc đại danh đỉnh đỉnh. 
Một tiểu cô nương hơn hai tuổi nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-kieu-co-phuc/942480/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.