Editor: hiimeira
Hà Đại lang cùng Hà Tam lang hoàn toàn mù tịt về rừng núi, chỉ biết lén lút bám sau Mộc Lan. Trong mắt bọn gã phía bên này với bên kia không có gì khác nhau, cây cối thì um tùm, dưới chân không có đường đi. Hai gã không ý thức được rằng bọn gã không biết xác định phương hướng, nếu không theo sát Mộc Lan thì bọn gã sẽ không tìm được lối ra.
Mặc dù đang là mùa đông nhưng cây cối trong rừng vẫn rậm rạp như cũ, nếu muốn ẩn trốn là chuyện cực kỳ đơn giản. Huống chi, người đằng sau không muốn tạo động tĩnh làm kinh động đến người phía trước.
Trước mắt Hà Đại lang và Hà Tam lang, Mộc Lan ở đằng trước rẽ sang hướng khác. Để nàng không phát hiện, hai gã trước sau như một đợi chốc lát mới bám theo nhưng lúc này hoàn toàn không thấy tung tích của Mộc Lan.
Trong lòng Hà Đại lang có dự cảm chẳng lành, vội vàng xoay người xem xét, ngước mắt thấy toàn là cây cối. Mộc Lan thấp bé cho dù đứng đấy cũng dễ dàng bị che khuất...
Hà Đại lang hoảng hốt kéo Hà Tam lang. "Mau tìm xem, Tô Mộc Lan chạy đi đâu rồi."
Hà Tam lang có chút hoảng hốt, vội vàng chạy lên trước hai bước nhưng vẫn không tìm thấy.
Hà Đại lang liếc nhìn đại thụ gần đó, nói: "Ngươi ở đây chờ, ta leo lên cây xem thử."
Ở nông thôn, có mấy ai mà không biết leo cây, động tác Hà Đại lang nhanh nhẹn leo lên cây. Đứng trên chạc cây nhìn bốn phía chỉ thấy xung quanh im ắng, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403652/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.